DÒNG SÔNG TUỔI DẠI - Trang 68

- Phải, phải, tôi biết rõ các ông lắm – họ trì hoãn đủ các thứ – họ sẽ đổi

giờ ăn lại cho tới khi dùng trà xong, nếu họ có được một bà vợ quá yếu
đuối. Tôi tội nghiệp cho dì lắm, Bessy, vì dì không tự chủ được gì cả. Tôi
cũng mong rằng dì đừng cho chúng tôi ăn thịnh soạn quá – không nên vì
chị em mà phí tiền tốn của. Hơn nữa dì còn hai đứa con nhỏ phải nuôi,
dượng ấy thì cứ tiêu pha tiền của dì trong việc kiện tụng và hình như cả lợi
tức của dượng ấy nữa.

Trong tình trang này, buổi họp mắt sắp tới sẽ không được vui lắm. Bà

Tulliver không bao giờ muốn kéo dài cuộc đấu khẩu, nhưng đây không phải
là một vấn đề mới, vì vậy bà Tulliver lại sử dụng câu trả lời của những lần
qua:

- Ông Tulliver bảo rằng ông sẽ đãi đằng bạn bè hậu hỉ hơn nếu ổng có

đủ tiền trang trải. Và thưa chị, ông nhà tôi có toàn quyền hành động trong
ngôi nhà của ông, phải không, thưa chị?

- Phải, Bessy, tôi không thể bỏ sót tên các con của dì trong bản di chúc

của tôi. Nhưng dì đừng mong đợi một đồng nào của ông Glegg vì có lẽ tôi
sẽ chết trước ông ấy, và nếu ông ấy chết trước tôi, ông sẽ gói ghém hết tiền
bạc gởi về cho bà con của ông.

Tiếng bánh xe vang lên ngoài ngõ trong lúc bà Glegg đang nói, làm bà

Tulliver vô cùng mừng rỡ. Bà vội vàng chạy ra đón bà chị Pullet - chắc
phải là bà Pullet, vì rõ ràng là tiếng xe bốn bánh.

Bà Glegg lắc đầu khó chịu khi nghĩ đến chiếc xe bốn bánh của bà

Pullet.

Bà Pullet đang khóc khi cỗ xe dừng lại trước cửa nhà, và hình như bà

còn phải nhỏ thêm vài giọt nước mắt nữa trước khi bước xuống, dầu ông
Pullet và bà Tulliver đang đứng chực sẵn để đỡ bà. Thế nhưng bà vẫn ngồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.