ĐONG TẤM LÒNG - Trang 87

MÙA MẶN

Q

uán nước vỉa hè sớm nay ngập trong nước triều. Chủ quán xắn quần

lội lủm bủm bưng mấy ly nước ra, gãi đầu kêu rầu quá, mấy rày nước sông
dâng ngập mặt. Chuông gió như lên đồng ở mái hiên, chướng đã thổi sòng.
Gió thông thống ngọn đánh thức nước sông, tràn lên ướt ngoi thành phố, dù
mùa mưa dứt tạnh đã lâu.

Rút chân lên ghế, ngồi kiểu nước lụt cho khỏi ướt chân, bạn nói bà má ở

quê gọi điện than rát ruột, kêu vườn cam mật bị nhiễm nước mặn đổ lá,
không biết cầm cự nổi không. Gió chướng thì tháng chạp nào cũng thổi
cong vòm trời, bạc đầu lau lách, chẳng biết có mạnh lên chút nào, nhưng
nước mặn mỗi năm mỗi vào đất liền sâu hơn. Nhà bạn cách cửa sông gần
bảy chục cây số, vậy mà nước mặn vẫn len lỏi chảy vô mương vườn. Chừng
nghe thằng cháu nhỏ vỗ tay khen nước lấp lánh quá chừng, mới hay là lân
tinh, thì cây trong vườn đã vàng lá. Quê bạn, người ta còn xử lý nước sông
cho cả thành phố xài chung, hôm rồi nấu canh khỏi bỏ muối, vì nước đã
mặn sẵn.

Ai mà biết nước mặn vào sâu vậy, má bạn rầu. Cái đẹp thường kèm với

nỗi đau, có người từng nói vậy khi mô tả tình yêu. Nhưng đem ứng vào đâu
cũng đúng. Một dải sông khuấy vào đâu cũng tung tóe ánh sao, vậy mà làm
con người cùng cỏ cây khô héo. Người Sài Gòn chở xe máy bằng xuồng
ngay trên đường phố, coi huê tình lãng mạn vậy mà nào có ai cất lên được
tiếng hò.

Ngó chừng chiếc giày của bạn cứ chực trôi đi, mình sực nhớ tới một cái

tin cũ trên đài, họ nói các chuyên gia Viện địa kỹ thuật Hoàng gia Na Uy dự
báo nếu không có cách đối phó với biến đổi khí hậu, khai thác nước ngầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.