DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 446

Lời rơi xuống, Đường Ngộ đã thu mi.

Anh buông chiếc đũa, sau đó lấy chìa khóa xe trong túi ra, trước khi

theo chủ nhiệm Ngô ra cửa, lại quay đầu lại nhìn người con gái đưa lưng về
phía mình, lời lại là nói với Đường Yên Ninh: “Ninh Ninh, ở nhà nghe lời
bà nghe chưa.”

Nói xong anh mở cửa đi ra ngoài.

Chủ nhiệm Ngô theo phía sau hận sắt không thành thép nhắc mãi: “Đã

bảo bọn họ lúc không ăn cơm uống ít rượu thôi, đấy rồi lại đau dạ dày!”

Giọng hai người càng ngày càng nhỏ.

Cửa phịch một tiếng đóng lại.

Diệp Già Lam nhìn bát cơm phía đối diện.

Cơm chỉ mất một ít, vừa rồi anh còn chưa ăn được mấy miếng.

Ngón tay cô siết chặt chiếc đũa, sau đó nghe thấy Đường Yên Ninh

bên cạnh lẩm bẩm: “Anh lại không ăn hết cơm rồi……”

Diệp Già Lam quay đầu sờ sờ tóc cô bé: “Anh em thường xuyên

không ăn cơm sao?”

Cô bé con gật đầu vài cái.

Cô bé ngồi trên chiếc ghế so với chân mình còn cao hơn, gót chân nhỏ

lắc qua lắc lại, “Chị ơi, nếu chị có thể nấu cơm cho anh ăn mỗi ngày thì tốt
rồi.”

Diệp Già Lam cười cười, không đáp.

“Anh em rất thích chị……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.