DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 532

“Hôm qua tớ thấy con dâu dì ấy đến bệnh viện.”

“Nhưng cũng chỉ tầm mười phút thôi, cô ta đã đi rồi.”

Diệp Già Lam gật gật đầu.

Cô nhớ rõ bệnh trạng của bệnh nhân kia, khi thanh tỉnh lúc lại hồ đồ,

có khi thì điên khùng.

Thay đổi thất thường, nên mới gọi là tâm thần phân liệt.

Dì ấy và Đường Ngộ trước kia bị nhân cách phân liệt tuy đều là bệnh

tâm thần nhưng tình huống lại hoàn toàn khác nhau.

Hứa Luyến không tốn quá nhiều thời gian vào đề tài này, cô nàng liếc

thấy khóe mắt Diệp Già Lam bị đè tới hồng hồng, “Mới sáng bảnh mắt ra
cậu đã bị gọi tới hả?”

Diệp Già Lam hữu khí vô lực gật đầu.

Cô vẫn còn eo đau chân mỏi, làm gì cũng cảm thấy không có sức lực.

“Ăn cơm chưa?”

Diệp Già Lam lắc đầu, cô lại nhớ tới chén cháo sáng nay Đường Ngộ

mang vào cho cô, sau đó khe khẽ thở dài.

Nửa giây sau, cô ngẩng đầu nhìn Hứa Luyến: “Tớ còn chưa đánh răng

rửa mặt cơ.”

Người kia lập tức ra vẻ ghét bỏ lùi lại mấy bước, “Đi đi đi, ghét bỏ cậu

đó.”

Tình chị em y như hoa nhựa vậy đó*.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.