DÒNG THƠ THỨ CHÍN - Trang 945

Đường Ngộ không nhìn ông, tầm mắt anh dừng ở viên đường đang

dần dần tan ra kia, dường như căn bản không để ý lời ông nói, tự lên tiếng,
“Cô ấy nhìn thấy ông cũng sẽ không vui.”

Người đối diện trầm mặc.

Đường Ngộ cũng không lên tiếng, mãi đến khi thấy viên đường thứ 2

đã tan sạch, anh mới đứng dậy, “Nói nhiều như vậy, nếu còn không được
—”

Anh kéo ghế dựa ra, vì không dùng nhiều sức nên tiếng cũng không

lớn, “Vậy thì cắt đứt đi.”

Từ Chấn cho rằng anh rốt cuộc chịu lui một bước, còn chưa kịp vui vẻ,

ngay sau đó lại nghe anh lạnh nhạt nói: “Ông và tôi.”

Đường Ngộ nói đã đủ rõ ràng.

Từ Chấn sửng sốt một hồi lâu, lúc phản ứng lại còn cảm thấy Đường

Ngộ nói giỡn, nâng môi miễn cưỡng cười một cái, “Tiểu Ngộ, chuyện này
không thể tùy tiện nói giỡn đâu.”

“Không nói giỡn,” Đường Ngộ cúi đầu chỉnh cổ tay áo, anh không

phải người nôn nóng, lúc cúi đầu có vẻ tùy ý, “Tuy rằng anh Phó Yến nói
luật không có mấy mục về chuyện đoạn tuyệt quan hệ cha con này, nhưng
thử một lần cũng chẳng sao, lỡ đâu có ngày được thì sao?”

Anh rất hiếm khi nói nhiều với Từ Chấn như vậy, nói nhiều khát nước,

hơn nữa còn phản cảm.

“Còn có,” Đường Ngộ giương mắt nhìn ông, “Đừng gọi tôi là Tiểu

Ngộ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.