ĐỒNG THOẠI ĐEN - Trang 28

Phẫu thuật chỉ một loáng là xong.

Nhãn cầu của một người khác được cấy vào hốc mắt tôi, thần kinh thị

giác của đôi bên được nối bằng những sợi chỉ nhỏ. Sau phẫu thuật, tôi phải
quấn băng suốt ba ngày, bị cấm sờ vào mắt trái, cũng không được đảo mắt
bừa bãi.

Phẫu thuật chưa được bao lâu, một cảm giác bất thường bắt đầu hiện

hữu rõ rệt trên nửa mặt trái của tôi. Rất nặng nề, như bị ấn xuống. Nhiều
lúc nhận ra thì đầu đã ngoẹo hẳn về bên trái rồi.

Bốn ngày sau cuộc phẫu thuật, tôi vẫn phải nằm viện, nhưng đã được

phép tháo băng. Bấy giờ cảm giác bất thường ở mắt trái cũng biến mất.

"Mới tháo băng, có thể mắt chưa nhìn rõ. Vừa nối lại dây thần kinh thị

giác mà. Nhưng sẽ quen ngay thôi. Quen là sẽ nhìn rõ. Trong thời gian này
cháu không được dụi mắt đâu đấy." Bác sĩ dặn.

Thời gian đầu, khung cảnh nhìn qua mắt trái giống như nhìn qua một

lớp kính mờ. Một màu trắng nhòa nhạt. Sáng chói quá mức, dường như mắt
vẫn chưa điều tiết được độ sáng.

Trên tường phòng bệnh của tôi có tờ lịch cảnh. Nửa dưới là các ngày

tiếp nối nhau, còn nửa trên là ảnh. Ảnh chụp một chiếc xích đu không
người trong công viên rực nắng.

Vì lịch treo đối điện giường nên cả ngày tôi chỉ ngắm nó. Thời gian

đầu nhìn tờ lịch bằng mắt trái, các nét đều rất mờ. Nhưng hai ngày sau khi
tháo băng, tôi đã xác định được cả những sợi xích của chiếc đu.

Một tuần sau phẫu thuật, tôi được xuất viện.

Mẹ đến đón. Trước đó mẹ chưa vào phòng bệnh lần nào. Chỉ có ông

ngoại đến thăm một lần. Nhưng vì không tìm được chuyện gì để nói, ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.