ĐỒNG THOẠI ĐEN - Trang 30

Đúng lúc ấy, tôi cảm thấy có điều không đúng. Từ đầu tôi đã có cảm

giác bất thường, nhưng bây giờ mới nhận ra sự thật, và phát hoảng.

Tấm ảnh trên tờ lịch treo ở bức tường đối diện vốn chụp một chiếc

xích đu trống không. Nhưng chẳng biết tự bao giờ, trên xích đu đã có một
cô bé đang ngồi.

Tôi rên rỉ, đặt tay lên nửa trái mặt mình. Và cảm thấy sức nóng. Con

mắt cấy ghép đang tăng nhiệt. Không nóng đến mức thiêu đốt, nhưng dây
thần kinh thị giác cứ dộng bưng bưng.

Chiếc xích đu cùng cô bé trong ảnh vừa đung đưa. Tôi đang cố thuyết

phục bản thân rằng chỉ là nhìn nhầm, thì nó lại đung đưa lần nữa.

Tôi hoảng loạn nhắm nghiền mắt. Những tưởng tất cả sẽ tối đen,

nhưng không phải. Dù mi mắt đã nhắm kín, cô bé vẫn không biến mất.
Ngược lại còn trở nên rõ nét hơn. Nhờ vậy tôi nhận ra chiếc xích đu cùng
cô bé trong suốt, có thể nhìn xuyên qua được. Đó là hình ảnh chỉ mắt trái
tôi nhìn thấy. Nhắm mắt phải lại càng khiến hình ảnh ấy nổi bật.

Tôi nghĩ đến một giả thuyết lạ lùng, rằng đây chỉ là một giấc mơ. Tôi

đang mơ giữa ban ngày. Khung cảnh trong ảnh mỗi lúc một lớn, vây bọc
tôi, lấn át tầm mắt tôi, phòng bệnh biến thành một công viên lạ hoắc.

Tôi vừa nhìn quanh vừa siết chặt tấm ga để xác nhận rằng mình vẫn

đang ngồi trên giường bệnh. Cô bé tụt xuống khỏi xích đu. Trông rất nhỏ,
có lẽ còn chưa vào tiểu học. Mái tóc dài rung rinh theo mỗi chuyển động
của cô.

Xích treo đu đã rỉ sét, hậu cảnh là một khi rừng.

Vạn vật chao đảo trong cảnh mộng của mắt trái. Dù chắc chắn đây

không phải hiện thực, tôi vẫn có cảm giác cơ thể mình nghiêng ngả theo.
Cô bé lại gần tôi, nở nụ cười. Khoảnh khắc ấy giống như sóng rút ra khơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.