ĐỒNG THOẠI ĐEN - Trang 35

Những đứa trẻ có vẻ ngang tàng ấy nhìn xuống qua khung cửa sổ. Một

cánh tay nhỏ bé vươn ra từ dưới bên phải giấc mơ. Tôi hiểu đó là bàn tay
của chính mình, được nhìn qua mắt trái. Bàn tay bé xíu của trẻ con. Tôi đưa
tay về phía cửa sổ. Nhưng vì khung cửa ở trên cao nên tất nhiên tôi không
với tới.

Một khuôn mặt thoáng thò ra khỏi cửa sổ. Bẵng đi một lúc, nó lại xuất

hiện, ném một hòn đá nhỏ vào tôi. Trên sân ga, tôi bất giác "Á" một tiếng.
Người đàn ông đứng bên cạnh giật mình quay sang nhìn. Trong mơ, đứa bé
trai ném vào tôi cành cây nãy giờ dùng để đập thành toa tàu. Tôi vội đưa
cánh tay trẻ con lên che mặt.

Rồi tôi nhận ra mình đang làm đúng như thế trên sân ga ngoài hiện

thực. Con tàu lướt qua đường ray đến bến. Giấc mơ kết thúc, và mắt trái tôi
trở lại bình thường.

Về đến nhà, tôi chép ra giấy những cảnh nhìn thấy trong mơ ở ga tàu.

Tôi bổ sung vài hình vẽ đơn giản, miêu tả địa điểm và lũ trẻ con. Còn chú
thích mơ ở đâu, vào lúc nào nữa. Tôi có linh cảm mai này mình sẽ gặp
những giấc mơ tương tự.

Lần đầu tiên là cô bé trên chiếc xích đu. Lần thứ hai là toa tàu hòa vào

rừng cây. Tôi không biết các lần tới là gì. Biết đâu đó chính là kí ức, nhìn
thấy trên phim chẳng hạn.

Chợt tôi nhận ra rằng hàng loạt giấc mơ này có nguyên tắc kì lạ. Đó là

luôn hài hòa với tình huống ở thực tại của tôi. Lần đầu tiên là chiếc xích đu.
Lần thứ hai là đường ray tàu. Khi những hình ảnh mờ nhạt đồng nhất với
hiện thực, đó là lúc cuốn phim giấc mơ bắt đầu quay với máy chiếu là con
mắt trái của tôi.

Đúng vậy, chỉ mắt trái của tôi nhìn thấy giấc mơ ấy. Các hình ảnh chỉ

phản chiếu vào con mắt mới cấy ghép này. Tôi tự hỏi liệu nó có phải là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.