DÒNG THỜI GIAN - Trang 100

Chris gật đầu và chỉnh thanh chữ T vuông góc với Marek. Anh vẫy tay.

Marek hạ thấp chiếc thương xuống, và thúc ngựa phóng về trước.

Luyện tập với hình nhân gỗ trông cứ tưởng là dễ. Người kỵ sĩ phóng

nước đại về phía thanh chữ T, cố gắng đâm mũi thương vào cái bọc đệm
hình vuông. Nếu thành công, anh ta sẽ làm thanh chữ T xoay tít nhưng nó
buộc anh ta phải thúc ngựa phóng thật nhanh qua trước khi chiếc túi da quật
lại vào đầu mình. Marek biết rằng, thời xưa, cái túi nặng có thể quật ngã một
tay kỵ sĩ trẻ khỏi lưng ngựa nhưng anh ta chỉ làm nó đủ nặng để tạo nên một
cú phản đòn tê tê mà thôi.

Lần chạy đầu tiên, anh ta đã đâm trúng cái bọc hình vuông nhưng lại

không đủ nhanh để né cái túi, nó đã quật trúng tai trái anh ta. Anh ta giật
cương lên và lùi lại. “Sao cậu không thử một lần xem sao, Chris?”

“Có lẽ là để sau đi,” Chris nói, tay chỉnh lại thanh chữ T cho lần chạy

tiếp theo.

Một hoặc hai lần trong những những ngày gần đây, Marek đã bắt Chris

phải cưỡi ngựa chạy về phía hình nhân gỗ. Nhưng Marek ngờ rằng Chris
nhượng bộ chẳng qua là do sự hứng thú đột ngột gần đây của anh đối với
thuật cưỡi ngựa nói chung mà thôi.

Marek xoay ngựa, giật cương cho nó đứng bằng hai chân, rồi lại phóng

về trước lần nữa. Khi mới bắt đầu, việc ngả người phóng nước đại nhắm
trúng mục tiêu hình vuông có kích cỡ ba mươi xăng ti mét vuông kia dường
như khó khăn một cách vô lý. Giờ anh ta đã nắm được phương pháp. Nói
chung anh ta sẽ đâm trúng mục tiêu bốn trên năm lần.

Con ngựa phóng ầm ầm về phía trước. Anh ta hạ thấp cây thương

xuống.

“Chris! Xin chào!”

Chris quay người lại và vẫy tay về phía cô gái đang cưỡi ngựa. Đúng

lúc ấy, cây thương của Marek đâm trúng cái bọc; cái túi da văng ra và đập
thẳng vào mặt Chris.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.