DÒNG THỜI GIAN - Trang 157

chạy thẳng cắt ngang lòng sông. Những tảng đá này là phần sót lại của nhịp
cầu.

Chris luồn theo dải đá này, chậm rãi xem xét các phiến đá. Anh đang

tìm những rãnh cắt hoặc khía có thể giúp mình xác định xem gỗ đã được
dùng ở đâu. Thỉnh thoảng, anh lại thử lật một tảng đá lên, nhưng rất khó làm
thế dưới nước vì anh không có điểm tựa.

Trên mặt nước, anh có một cái bè nổi bằng nhựa với một cái đuôi nheo

sọc đỏ của thợ lặn. Nó ở đó để giúp anh tránh mấy người đi dạo bằng xuồng.
Ít nhất thì, ý tưởng cũng là thế.

Anh đột nhiên thấy mình bị giật lại, kéo lên từ đáy sông. Anh trồi lên

trên mặt nước và đập đầu vào mạn một chiếc xuồng. Người chèo xuồng
đang để chiếc xuồng trôi xuôi dòng, quát vào mặt anh tiếng gì đó như tiếng
Đức.

Chris giật cái ống thở ra và nói, “Để cái đó yên có được không?”

Anh được trả lời bằng một tràng tiếng Đức liến thoắng. Người chèo

xuồng chỉ tay một cách tức giận về phía bờ.

“Nghe này, ông bạn, tôi không biết là ông định…”

Người đàn ông cứ tiếp tục la thét và chỉ tay về phía bờ, ngón tay chọc

thẳng vào không khí.

Chris quay lại nhìn.

Một trong những sinh viên đang đứng trên bờ, cầm một cái điện đàm.

Cậu ta đang gào lên. Mất một lúc Chris mới hiểu được. “Marek gọi anh lại
vào trại. Ngay bây giờ.”

“Chúa ạ, nửa tiếng nữa được không, chờ tôi xong…”

“Anh ấy nói là ngay bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.