DÒNG THỜI GIAN - Trang 206

Kate nói, “Chúng tôi sẽ phải làm cái đó à?”

*

*

“Đó không phải một trải nghiệm gì khó chịu đâu,” Gordon nói. “Các bạn sẽ
hoàn toàn tỉnh táo trong suốt quá trình, một điều chúng tôi chưa thể lý giải.
Tới các quy trình nén dữ liệu cuối cùng, các bạn sẽ ở trong những vùng cực
kỳ nhỏ – những vùng hạ phân tử – và tỉnh táo là một điều đáng lý không thể
nào xảy ra. Nhưng nó vẫn xảy ra. Chúng tôi nghĩ nó có thể là một hệ quả
của quá trình thực nghiệm, một thứ ảo giác vắt qua sự truyền dẫn. Nếu thật
là thế, nó sẽ tương tự với cái chân giả mà những người bị cụt cảm nhận
được, dù chi đó không hề tồn tại. Đây có thể là một dạng não giả. Dĩ nhiên
chúng ta đang nói về những khoảng thời gian rất ngắn ngủi, phần tỷ giây.
Nhưng chưa có ai hiểu được nói chung ý thức là gì cả.”

Kate đang chau mày. Suốt một lúc, cô đã nhìn vào thứ mà cô xem xét

dưới góc độ kiến trúc, một dạng tiếp cận “chức năng định dạng cấu trúc”:
những cấu trúc khổng lồ dưới lòng đất có dạng đối xứng đồng tâm này trông
không tuyệt sao – làm cô thoáng nhớ tới những tòa lâu đài thời Trung cổ –
dù những kiến trúc hiện đại này được xây dựng chẳng với một mục đích
thẩm mỹ nào. Chúng chỉ được dựng lên để giải quyết một vấn đề khoa học.
Cô nhận thấy kết quả hiện ra thật quá hấp dẫn.

Nhưng giờ cô đang phải đối mặt với mục đích mà những cỗ máy này

được tạo ra, cô cố hết sức để hiểu những thứ mình vừa nhìn thấy. Và khóa
học kiến trúc hoàn toàn chẳng có chút hỗ trợ gì cho cô hết. “Nhưng cái này,
ừm, cái phương pháp thu nhỏ một con người này, nó bắt mọi người phải đập
nhỏ cô ấy ra…”

“Không. Chúng tôi tiêu hủy cô ấy,” Gordon nói cộc lốc. “Ta phải tiêu

hủy bản gốc, để nó có thể tái tạo lại được ở đầu kia. Ta không thể có cái này
mà thiếu cái kia được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.