DÒNG THỜI GIAN - Trang 215

phần tất chân nữa, như quần ngủ của trẻ em. “Chúng có mấy cái dây ở trên
đầu này, thấy chưa?”

“Cái quần chẽn của tôi lụng thụng quá,” Stern nói, kéo nó lên, giật

mạnh chỗ đầu gối.

“Ổn mà. Nó không phải quần chẽn hẳn nên không bó sát vào người

đâu. Tiếp, áo thụng vải lanh. Chỉ cần chui qua đầu và kệ cho nó tuột xuống.
Không, không, David. Phần cắt sâu ở cổ phải ra trước chứ.”

Stern rút hai tay ra và quờ quạng xoay chiếc áo ra trước.

“Và cuối cùng,” Marek nói, nhặt một chiếc áo chui đầu bằng nỉ lên,

“mọi người mặc áo chẽn vào. Kết hợp với áo khoác ngoài và áo gió. Mọi
người mặc nó cả lúc trong nhà và khi ra đường, không bỏ nó ra trừ khi trời
cực kỳ nóng. Thấy đầu mút chưa? Chúng là phần diềm, phía dưới lớp nỉ.
Giờ, buộc quần tất vào phần đầu mút của áo chẽn, qua những vết cắt trên áo
ngoài ấy.”

Marek làm hết những việc này chỉ trong chốc lát; cứ như là ngày nào

trong đời anh ta cũng làm thế hết vậy. Chris mất lâu hơn, Stern gật gù thỏa
mãn. Bản thân Stern phải vật lộn mãi mới xoay người và buộc những nút
thắt sau lưng lại được.

“Anh nói thế này là đơn giản à?” anh ta càu nhàu.

“Chỉ là anh không chú ý lắm đến quần áo của chính mình thôi,” Marek

nói. “Những người phương Tây trung lưu ở thế kỷ hai mươi mặc từ chín tới
mười hai món quần áo hằng ngày đấy. Này, ở đây có mỗi sáu thôi đấy.”

Stern kéo cái áo chẽn lên, thả nó xuống thắt lưng, cho nó tuột xuống

đùi. Làm như thế khiến cái áo trong của anh ta bị kéo nhăn nhún lại và cuối
cùng Marek phải giúp anh ta kéo thẳng nó ra, tiện thể làm cho cái quần chẽn
của anh ta được khít hơn.

Cuối cùng, Marek buộc lỏng con dao và sợi xích quanh thắt lưng Stern,

lùi lại để ngắm nghía.

“Đấy,” Marek nói, gật gật đầu. “Anh thấy thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.