DÒNG THỜI GIAN - Trang 282

Lịch thiệp? Chris nhún vai. Dĩ nhiên là anh lịch thiệp rồi. Anh rõ ràng

không phải một chiến binh mà. “Thousay trew.”

Cậu bé gật đầu với vẻ hiểu biết. “Tôi cũng nghĩ thế. Cách cư xử của

anh thể hiện điều đó, dù trang phục có không hợp với phẩm bậc của anh.”

Chris chẳng đáp lại. Anh không hiểu cậu bé đó muốn nói gì.

“Anh tên gì nhỉ?” cậu bé hỏi anh.

“Christopher Hughes.”

“À. Christopher xứ Hewes,” cậu bé nói, phát âm từng tiếng một. Cậu ta

dường như đánh giá cái tên ấy theo một cách nào đó Chris không hiểu.
“Hewes ở đâu vậy? Ở vùng Ai Len à?”

“Thousay trew.”

Trong ánh nắng, một khoảng lặng nữa ập xuống giữa họ.

“Anh là hiệp sĩ à?” cuối cùng cậu bé cũng hỏi.

“Không.”

“Thế thì anh là thiếu hiệp

27

rồi,” cậu bé nói, gật gật đầu với chính mình.

“Thế là được.” Cậu bé quay về phía Chris. “Và tuổi thì thế nào nhỉ? Hai mốt
à?”

“Gần đúng đấy. Hai tư.”

Thông tin này làm cậu bé hấp háy mắt mắt đầy ngờ vực. Chris nghĩ,

Hai tư tuổi thì có gì kỳ vậy?

“Vậy, thiếu hiệp tốt bụng, tôi rất hân hạnh được ngài trợ giúp, được

ngài cứu khỏi ngài Guy và đồng bọn.” Cậu bé chỉ về phía bên kia sông, nơi
sáu kỵ sĩ đen đang đứng bên bờ nhìn họ. Chúng đang cho ngựa uống nước,
nhưng mắt vẫn dán vào Chris và cậu bé.

“Nhưng tôi có cứu cậu đâu,” Chris nói. “Cậu cứu tôi mà.”

Có cứu?” Lại một ánh nhìn đầy phân vân nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.