DÒNG THỜI GIAN - Trang 383

“Từ ô cửa này thì, đúng thế. Nhưng không phải từ những ô cửa khác.

Vấn đề duy nhất của chúng ta là hắn thôi.” Cô hất hàm về phía tên lính gác
bên cửa. “Anh có giúp gì được không?”

Ngồi trên giường, Marek nói, “Tôi sẽ lo vụ đó cho.”

“Cái quái gì vậy?” Chris nói, đầy vẻ khó chịu. Anh nói to, “Anh không

nghĩ là tôi có thể tự làm việc đó sao?”

“Không, tôi không nghĩ vậy đâu.”

“Khốn kiếp, tôi quá chán ghét cái cách anh đối xử với tôi rồi,” Chris

nói. Giận dữ; anh nhìn quanh tìm cái gì đó để xả tức, anh nhặt cái ghế nhỏ
bên khung cửi lên và đi về phía Marek.

Tên lính nhìn thấy, vội nói, “Không, không, không” và đi về phía

Chris. Hắn ta chẳng hề thấy trước rằng Marek sẽ lấy cái giá nến bằng kim
loại đập hắn từ đằng sau. Tên lính gục xuống, và Marek đỡ lấy hắn, nhẹ
nhàng đặt hắn lên sàn nhà. Máu xối xả từ đầu hắn chảy xuống cái thảm
phương Đông.

“Hắn chết chưa?” Chris vừa nói vừa nhìn Marek.

“Ai quan tâm chứ?” Marek nói. “Cứ tiếp tục nói nho nhỏ thôi, để

những tên bên ngoài có thể nghe thấy giọng chúng ta.” Họ nhìn lại, nhưng
Kate đã trèo ra ngoài cửa sổ rồi.

*

*

Chỉ là leo trèo không có dây hảo hộ thôi mà, cô tự nhủ, rồi bám lấy tường
tháp, cách mặt đất hai mươi mét.

Gió quật lên người, giật lấy quần áo cô. Cô dùng những đầu ngón tay

bấu lấy những đầu mẩu nhỏ xíu nhô ra trên tường. Thỉnh thoảng vữa vụn ra,
và cô phải tóm lấy, rồi bấu lại lần nữa. Nhưng thỉnh thoảng, cô lại tìm được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.