DÒNG THỜI GIAN - Trang 425

Marek gật đầu, lắng nghe. Lúc đầu chẳng thấy gì ngoài tiếng gió. Lúng

túng, anh ta quay lại nhìn Chris, anh đang gõ vào tai mình.

Anh đang muốn nói là, bật tai nghe lên.

Marek gõ nhẹ vào tai.

Sau một tiếng cạch ngắn để âm thanh được truyền đi, anh ta vẫn chẳng

nghe thấy gì hết. Anh ta nhún vai về phía Chris, đang giơ hai bàn tay ra:
Đợi. Marek chờ đợi. Chỉ sau vài giây im lặng lắng nghe thì anh ta mới nhận
ra cái tiếng thở đều đặn, nhẹ nhàng của một người nào đó.

Anh ta nhìn Kate và đưa tay lên môi. Cô gật đầu. Anh ta nhìn Chris.

Chris cũng gật đầu luôn. Họ đều đã hiểu. Không được tạo ra tiếng động nào
hết.

Lần nữa, Marek lại chăm chú lắng nghe. Anh ta vẫn nghe thấy tiếng thở

nhẹ nhàng trong tai mình.

Nhưng nó chẳng phát ra từ ai trong số họ hết. Một ai đó khác.

*

*

Chris thì thầm, “André. Thế này quá nguy hiểm. Tối nay đừng vượt sông
đi.”

“Phải,” Marek thì thầm. “Chúng ta sẽ quay lại Castelgard và trốn bên

ngoài tường thành qua đêm vậy.”

“Được rồi. Tốt.”

“Đi nào.”

Trong bóng tối, họ gật đầu với nhau, rồi từ tốn gõ nhẹ lên tai, tắt tai

nghe đi.

Và họ sụp xuống đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.