DÒNG THỜI GIAN - Trang 44

“Rồi nữa”, Doniger nói, “trước hết, tôi muốn biết thế quái nào mà

Traub vào được phòng dịch chuyển. Vì lão đã đi quá nhiều rồi, và đã tích
lũy quá nhiều lỗi dịch chuyển. Lão đã vượt quá giới hạn cho phép rồi. Lão
không được phép đi thêm lần nào nữa. Lão không được cấp giấy phép dịch
chuyển. Chúng ta có rất nhiều hệ thống an ninh quanh cái phòng ấy. Thế nào
mà lão lại vào đó được chứ?”

“Chúng tôi nghĩ là ông ta có giấy phép bảo dưỡng mấy cỗ máy đó,”

Kramer nói, “Ông ta đã đợi đến tối, giữa hai phiên trực, và lấy một cái.
Nhưng chúng tôi sẽ kiểm tra ngay bây giờ.”

“Tôi không muốn cô kiểm tra,” Doniger nói một cách mỉa mai. “Tôi

muốn cô khắc phục nó, Diane.”

“Chúng tôi sẽ khắc phục, Bob.”

“Tốt hơn là thế đi, khốn kiếp thật,” Doniger nói. “Vì cái công ty này

giờ đang phải đối mặt với ba vấn đề rất quan trọng. Và Traub là thứ ít quan
trọng nhất trong số ấy. Hai cái kia mới là chính. Tối, tối thượng, tối quan
trọng.”

*

*

Doniger luôn có tài nhìn xa trông rộng. Hồi năm 1984, gã bán TechGate vì
đã thấy trước rằng chip máy tính sắp sửa “đi vào ngõ cụt”. Vào thời điểm
đó, điều này có vẻ rất vô lý. Cứ sau mười tám tháng chip lại mạnh lên gấp
đôi còn giá thành thì lại giảm một nửa. Nhưng Doniger nhận ra rằng những
tiến bộ này có được là nhờ việc ép các bộ phận càng ngày càng sát lại trên
một con chip. Chuyện này chẳng thể kéo dài mãi được. Cuối cùng, mật độ
trong mạch sẽ dày đặc đến nỗi các con chip bị tan chảy ra vì quá nóng. Điều
này dẫn đến một kết luận rằng sức mạnh của máy tính cuối cùng vẫn có giới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.