DÒNG THỜI GIAN - Trang 456

Cô nhìn Marek, anh ta trông có vẻ hoàn toàn thoải mái. Dĩ nhiên phải

thế rồi; anh ta nói được ngôn ngữ ấy mà.

Một vị thầy tu chuyền cho cô một khay thịt bò, chẳng nói gì hết. Thực

ra thì, cả phòng đều im lặng. Thức ăn cứ được luân chuyển mà không ai nói
một lời nào; chẳng có âm thanh nào ngoại trừ tiếng leng keng nhẹ của đĩa và
dao. Họ ăn trong yên lặng!

Cô đỡ lấy chiếc khay, gật đầu, lấy cho mình một phần lớn, rồi một phần

khác nữa, cho tới khi cô bắt gặp ánh nhìn không đồng ý của Marek. Cô đưa
chiếc khay cho anh ta.

Từ trong góc phòng, một thầy tu bắt đầu đọc một bài kinh bằng tiếng

Latin, những từ ngữ cứ nhịp nhàng chảy vào tai cô, trong khi cô thì cứ ăn
ngấu nghiến thôi. Cô đang chết đói! Cô không thể nhớ là mình đã từng ăn
bữa nào ngon hơn bữa này nữa. Cô liếc nhìn Marek, đang vừa ăn vừa nhẹ
mỉm cười. Cô chuyển sang món xúp, thật ngon, và một lát sau, cô liếc về
chỗ Marek.

Anh ta không còn cười nữa.

*

*

Marek từ nãy đã luôn cảnh giác nhìn các cửa vào. Có ba cửa vào căn phòng
dài hình chữ nhật này: một bên phải anh ta, một bên trái, và một ngay đối
diện họ, ở chính giữa phòng.

Chỉ vài giây trước, anh ta đã thấy một nhóm lính mặc đồ màu xanh lá

cây và đen đang tụ tập ở cửa vào phía bên phải. Họ ngó vào, như thể rất
thích thú với mấy món ăn, nhưng vẫn đứng bên ngoài.

Giờ anh ta thấy nhóm lính thứ hai, đứng ở cửa ra ngay phía trước. Kate

nhìn anh ta, và anh ta tựa sát vào tai cô để thì thầm, “Cửa trái.” Những thầy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.