DÒNG THỜI GIAN - Trang 458

“Tôi sẽ để ý hơn,” Marek nói,

Tu viện trưởng nhìn về phía mấy người lính và thở dài, “Quá nhiều lính

làm hỏng trò chơi rồi.”

“Trò chơi gì vậy?”

“Trò chơi, trò chơi ấy,” ông ta nói một cách mất bình tĩnh. “Sáng hôm

qua chúng ta đi săn và chẳng thu được cái gì hết, chẳng có lấy một miếng
thịt hươu để khoe. Và người của Cervole vẫn chưa đến. Giờ họ ở hết cả đây
– hai nghìn người. Con thú nào chưa bị họ săn thì cũng sợ chạy mất. Phải
mất hàng tháng nữa thì khu rừng mới lại bình thường trở lại. Tin gì của Học
giả Edwardus thế? Nói ta nghe đi, vì ta đau đáu cần nghe đây.”

Marek cau mày. Tu viện trưởng thực sự có vẻ căng thẳng, rất muốn

được nghe. Nhưng ông ta dường như muốn có một thông tin cụ thể nào đó.

“Thưa tu viện trưởng, thầy ấy giờ đang ở La Roque.”

“Ồ! Với lãnh chúa Oliver?”

“Vâng, thưa tu viện trưởng.”

“Thật đáng tiếc. Ông ấy có dặn anh chuyển lời gì cho ta không?” Ông

ta chắc chắn đã thấy vẻ mặt bối rối của Marek. “Không?”

“Thưa tu viện trưởng, Edwardus không căn dặn tôi gì hết.”

“Có lẽ là mật mã chăng? Vài câu nhỏ nhặt hay bí ẩn gì đó?”

“Tôi rất lấy làm tiếc,” Marek nói.

“Không tiếc bằng ta đâu. Và giờ ông ấy đang ở La Roque à?”

“Đúng thế, thưa tu viện trưởng.”

“Sự thật là ta chẳng muốn thế chút nào,” tu viện trưởng nói. “Vì ta nghĩ

không thể chiếm La Roque được.”

“Nhưng nếu có một lối đi bí mật vào bên trong…” Marek nói.

“Ô, lối đi bí mật, lối đi bí mật,” tu viện trưởng nói, phẩy tay. “Nó sẽ là

thứ hủy hoại ta. Đó là tất cả những gì ta được nghe nói. Mọi người đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.