DÒNG THỜI GIAN - Trang 461

Marek đưa tu viện trưởng về lại phía sau khu mái vòm và đặt ông ta

nằm xuống đất. Tu viện trưởng nhổ tên ra khỏi vai mình và ném nó sang một
bên. Nỗ lực đó đã làm ông ta thở dốc. “Lưng tôi… lưng…”

Marek nhẹ nhàng xoay người ông ta lại. Mũi tên cắm trên lưng rung lên

sau mỗi nhịp tim. “Thưa ngài, ngài có muốn tôi rút nó ra không?”

“Không.” Tu viện trưởng tuyệt vọng quàng tay qua cổ Marek, kéo anh

ta lại gần. “Chưa đâu… thầy tu… thầy tu…” Mắt ông ta xếch lên. Một thầy
tu đang chạy tới chỗ họ.

“Ông ta đã đến rồi đây, thưa tu viện trưởng.”

Tu viện trưởng có vẻ nhẹ người khi nghe thấy thế, nhưng ông ta vẫn

giữ chặt lấy Marek. Giọng ông ta trầm xuống, gần như chỉ là một tiếng thì
thầm. “Chìa khóa tới La Roque…”

“Gì, thưa ngài?”

“… phòng…”

Marek đợi. “Phòng nào, thưa ngài? Phòng nào?”

“Arnaut…” tu viện trưởng nói, lắc đầu như thể muốn xua nó đi.

“Arnaut sẽ rất tức giận… phòng…” Và ông ta thả tay ra. Marek rút mũi tên
ra khỏi vai ông ta và giúp ông nằm xuống nền đất. “Lúc nào cũng vậy, ông
ta sẽ… bắt… không nói cho ai… để… Arnaut…” Mắt ông ta nhắm nghiền.

Vị thầy tu chen vào giữa họ, nói vội bằng tiếng Latin, tháo giày của tu

viện hưởng ra, đặt một chai dầu lên đất. Ông ta bắt đầu thực hiện nghi thức
tiễn đưa.

*

*

Tựa vào một trong những bức tường trên hành lang, Marek nhổ mũi tên ra
khỏi đùi mình. Nó chỉ đâm sượt vào anh ta thôi, và không sâu như anh ta đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.