DÒNG THỜI GIAN - Trang 497

09:04:01

Chris tỉnh dậy trong tiếng quát tháo của bọn lính. Anh ngước nhìn lên, và
thấy lính chạy qua cây cầu cối xay một cách cực kỳ hỗn loạn. Anh thấy một
thầy tu mặc áo chùng trắng đang trèo qua cửa sổ của tòa nhà lớn hơn, rồi
anh nhận ra đó là Marek, đang dùng kiếm đánh ai đó bên trong. Marek trượt
xuống đám dây leo cho tới khi đủ thấp để nhảy, rồi rơi xuống dòng sông.
Chris chẳng thấy Marek trồi lên khỏi mặt nước.

Anh vẫn đang nhìn thì cối xay bột nổ tung giữa một quầng sáng rực rỡ

và gỗ bay tứ tung. Lính bị thổi bay lên không trung vì áp lực của vụ nổ, rơi
như búp bê xuống khỏi tháp canh. Khi khói và bụi đã quang bớt, anh thấy
rằng cối xay bột đã biến mất – tất cả những gì còn lại giờ là vài cây cột gỗ
đang cháy dở. Xác lính chết nổi lập lờ trên dòng sông bên dưới, giờ ngập
đầy ván gỗ từ cối xay xác xơ.

Anh vẫn chưa thấy Marek đâu hết, và cũng không thấy Kate đâu. Một

chiếc áo chùng trắng của thầy tu được dòng chảy đưa tới chỗ anh, và anh đột
nhiên có một cảm giác đau đớn rằng cô đã chết.

Nếu thật thế, thì anh chỉ còn có một mình. Liều liên lạc, anh chạm vào

cái tai nghe và nói thầm, “Kate. André.”

Không có tiếng đáp lại.

“Kate, cô có đấy không? André?”

Anh chẳng nghe thấy gì qua tai nghe hết, cả sóng nhiễu cũng không.

Anh thấy xác một người đàn ông trôi úp sấp mặt trên sông, và trông có

vẻ giống Marek. Có phải không? Phải, Chris chắc chắn; tóc đen, to lớn,
cường tráng, mặc một cái áo trong bằng vải lanh, Chris rên rỉ. Lính ở phía
bờ bên kia đang quát tháo; anh quay lại xem chúng đã gần tới đâu. Khi anh
nhìn lại dòng sông lần nữa, cái xác đã trôi mất.

Chris trốn lại phía sau mấy bụi cây và cố nghĩ xem sẽ làm gì tiếp theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.