DÒNG THỜI GIAN - Trang 498

*

*

Kate trồi lên, xoay ngửa người ra. Cô cứ để dòng nước cuốn mình xuống hạ
lưu. Xung quanh cô, những cây cột gỗ đang bổ nhào xuống nước như tên
lửa. Cơn đau trên cổ nhói đến nỗi cô phải thở hổn hển để lấy hơi, và với mỗi
hơi thở, chân tay cô lại giật lên từng đợt. Cô không thể cử động được chút
nào, và cô đã nghĩ mình bị liệt, cho tới khi dần dần nhận ra rằng mình vẫn có
thể cử động được mấy đầu ngón tay và ngón chân. Cơn đau đã giảm dần, rồi
trườn lên tứ chi cô, giờ trụ lại ở cổ, khiến cô cực kỳ đau đớn. Nhưng cô đã
có thể thở thoải mái hơn một chút, và cử động được chân tay. Cô thử lại lần
nữa: phải, cô có thể cử động được chân tay.

Thế là cô không bị liệt, cổ cô có bị gãy không nhỉ? Cô thử cử động một

chút, quay đầu sang trái thật nhẹ, rồi sang phải. Đau chết đi được, nhưng có
vẻ khá ổn. Cô cứ trôi đi. Thứ gì đó sền sệt nhỏ vào mắt, làm cô không nhìn
rõ. Cô lau nó đi, thấy có máu dính trên mấy đầu ngón tay. Chắc là ở chỗ nào
đó trên đầu. Trán cô nóng bừng lên. Cô lấy tay chạm vào nó. Lòng bàn tay
đỏ thẫm máu.

Cô trôi xuôi dòng, vẫn nằm ngửa, vẫn rất đau, cô không thấy đủ tự tin

để xoay người và bơi. Trong lúc này, cô vẫn cứ trôi đi. Cô băn khoăn không
biết tại sao bọn lính lại không nhìn thấy mình.

Rồi cô nghe thấy những tiếng thét từ phía bờ, và nhận ra rằng bọn

chúng đã nhìn thấy.

*

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.