DÒNG THỜI GIAN - Trang 502

*

*

Bên trong ngập khói. Nền nhà là cả một khoảng không rộng lớn; còn chưa
có ghế băng hay ghế tựa gì cho tới tận hai trăm năm nữa. Họ đứng ở phía
sau, cùng với hiệp sĩ đẹp trai, người có vẻ rất bằng lòng chờ đợi. Ở một góc,
họ thấy vài người lính đang túm tụm thì thầm.

Một hiệp sĩ mặc giáp trụ đơn độc đang quỳ gối giữa nhà thờ và cầu

nguyẹn.

Chris quay người lại để nhìn mấy hiệp sĩ kia. Họ dường như đang tranh

luận gì đó rất căng thẳng; những lời thì thầm của họ đầy vẻ giận dữ, nhưng
anh không thể hình dung ra là họ đang nói về cái gì.

Trong khi họ đang đứng đợi, Chris thấy có gì đó nhỏ giọt lên vai mình.

Ngước nhìn lên, anh thấy một người đàn ông treo lơ lửng ngay trên đầu
mình, đang chầm chậm xoay xung quanh một sợi dây. Nước tiểu chạy xuống
từ chân anh ta. Chris bước lùi khỏi bức tường và thấy nửa tá xác nữa, tay bị
trói quặt sau lưng, treo trên những sợi thừng buộc vào lan can tầng hai. Ba
xác mặc quân phục đỏ của Oliver. Hai cái xác khác mặc đồ thường dân rách
nát. Và cái xác thứ ba là bộ áo chùng trắng của một thầy tu. Hai người nữa
ngồi trên sàn nhà, lặng lẽ nhìn thêm nhiều sợi thừng nữa được buộc lên trên;
họ thụ động, rõ ràng đã phó mặc cho số phận.

Ở giữa phòng, người đàn ông mặc giáp trụ làm dấu thánh và đứng dậy.

Hiệp sĩ đẹp trai nói, “Thưa ngài Arnaut, đây là các trợ lý.”

“Hả? Anh vừa nói gì? Trợ lý?”

Hiệp sĩ quay người lại. Arnaut de Cervole khoảng ba mươi lăm tuổi,

người đanh lại, khuôn mặt nhỏ, xảo quyệt một cách khó chịu. Ông ta có tật
trên mặt, mũi cứ chun lại khiến ông ta có cái vẻ của một con chuột đang khịt
mũi. Áo giáp dính đầy máu. Ông ta nhìn họ với ánh mắt chán nản, lười nhác.
“Anh nói họ là trợ lý à, Raimondo?”

“Vâng, thưa ngài. Trợ lý của Học giả Edwardus.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.