DÒNG THỜI GIAN - Trang 52

“Tôi đã thử rồi,” Chee nói. “Cái xác đã bị đem đi mất rồi.”

“Thế à?” Wauneka nói. “Khi nào vậy?”

“Năm giờ sáng nay. Ai đó ở công ty ông ta.”

“Ồ, cái công ty đó ở tận bên núi Sandia đấy,” Wauneka nói. “Có lẽ họ

vẫn đang trên đường chở cái xác… “

“Không.” Chee lắc đầu. “Đã hỏa táng sáng nay rồi.”

“Thật à? Ở đâu?”

“Nhà xác Gallup.”

“Họ hỏa táng ông ta ngay ở đây à?” Wauneka nói.

“Tôi nói với anh từ nãy tới giờ rồi mà,” Chee nói, “rõ ràng là ông lão

này có gì đó rất lạ lùng.”

Beverly Tsosie khoanh tay trước ngực. Cô nhìn hai người đàn ông.

“Chẳng có gì lạ lùng ở đây hết,” cô nói. “Công ty ông ấy làm thế vì họ có
thể thu xếp mọi thứ từ xa, qua điện thoại. Gọi cho nhà xác, họ qua và hỏa
táng ông ta. Chuyện xảy ra suốt, đặc biệt là khi không có họ hàng gì. Giờ thì
hãy thôi nói linh tinh đi,” cô nói, “và gọi kỹ thuật viên tới sửa máy. Cái máy
MRI đấy bị trục trặc – tất cả vấn đề là vậy đấy.”

Jimmy Wauneka muốn kết thúc vụ Traub càng nhanh càng tốt. Nhưng quay
lại phòng cấp cứu, anh thấy một chiếc túi nhựa đầy quần áo cũ của ông lão
và các đồ dùng cá nhân khác. Chẳng có cách nào khác ngoài việc gọi lại cho
ITC lần nữa. Lần này anh nói chuyện với một phó chủ tịch khác, cô Kramer
nào đó. Tiến sĩ Gordon đang họp và không rảnh để nói chuyện.

“Tôi muốn trao đổi về Tiến sĩ Traub,” anh nói.

“À vâng,” một tiếng thở dài não nề. “Thật tội nghiệp Tiến sĩ Traub.

Một người đàn ông tốt bụng.”

“Thi thể của ông ấy được hỏa táng hôm nay. Nhưng chúng tôi vẫn còn

giữ một ít đồ dùng cá nhân của ông ấy. Tôi không biết mọi người muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.