DÒNG THỜI GIAN - Trang 530

Cô đợi. “Chris?”

Không tiếng đáp lại.

Cô gõ vào cái tai nghe. “Chris?”

Chẳng có gì hết.

Cô chẳng biết phải làm gì, chẳng biết nên tiến về phía trước hay quay

lại. Cô quyết định đi theo Chris xem anh có chuyện gì, nhưng thật cảnh giác,
giờ cô đã biết đoạn đường trơn đến mức nào rồi. Nhưng chỉ sau vài bước đi
cẩn thận, chân cô đã trượt đi, và cô tuột không cưỡng lại được trên mặt đất
bùn, đập người vào mấy thân cây, thở hộc ra.

Địa hình càng lúc càng dốc hơn. Kate ngã trượt lưng xuống mặt đất

bùn, cô cố dùng chân để đạp vào mấy cái cây khi chúng lao tới. Cành cây
cào vào mặt khi cô với tay về phía chúng. Cô dường như không thể ngăn
mình lao xuống dốc.

Và rồi đất cứ dốc thêm mãi xuống. Giờ những hàng cây phía trước đã

thưa dần, cô có thể nhìn thấy ánh sáng giữa những thân cây, và nghe thấy
tiếng nước chảy mạnh. Cô đang trượt xuống con đường chạy song song với
một dòng suối nhỏ. Cây càng lúc càng thưa hơn, và cô thấy rằng rừng đã đột
ngột ngừng lại khoảng hai mươi mét về phía trước. Tiếng nước chảy càng
lúc càng lớn hơn.

Và cô nhận ra tại sao rừng lại dừng lại.

Đó là một vách đá.

Và phía trước là một thác nước. Thẳng ngay trước mặt.

Hoảng sợ, Kate úp sấp người xuống, cào tay vào mặt đất bùn, nhưng

chẳng giúp ích được gì. Cô vẫn cứ trượt tiếp. Không thể dừng lại được. Cô
xoay ngửa người lại, vẫn tiếp tục trượt xuống mặt đất bùn, chẳng làm gì
được ngoài việc nhìn kết cục đang tới gần, và rồi cô bị bắn ra khỏi khu rừng,
bay lên không trung và chẳng dám đưa mắt nhìn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.