Tất cả họ đều đi tới xem.
Những cành cây gãy và một lớp lá ướt phủ dày trên nền nhà. Johnston
nhoài người xuống, phủi hết chúng đi để làm lộ ra những phiến đá được đặt
trên nền nhà đã bị bào mòn qua năm tháng. Chris thở hắt ra khi thấy bức
tượng đầu tiên. Đó là một người phụ nữ, mặc một chiếc váy dài rất đoan
trang, đang nằm ngửa. Những đường nét không nghi ngờ gì là của phu nhân
Claire. Không như những bức tượng khác, Claire được tạc với hai mắt mở
to, nhìn thẳng vào người xem.
“Vẫn rất đẹp,” Kate nói, đứng ngả lưng về sau, tay chống vào mạng
sườn.
“Phải,” Johnston nói. “vẫn rất đẹp.”
Giờ tới bức tượng thứ hai được lau sạch. Nằm bên cạnh Claire là André
Marek. Anh cũng có đôi mắt mở to. Marek trông già hơn, và một vết nhăn
bên má có thể là do tuổi tác, hoặc có thể là một vết sẹo.
Elsie nói, “Theo những tài liệu đó, Andrew đã hộ tống phu nhân Claire
từ Pháp trở lại Anh, và rồi kết hôn với cô ấy. Anh ta chẳng quan tâm gì đến
những lời đồn thổi rằng Claire đã giết người chồng trước. Người ta nói rằng
anh ta cực kỳ yêu vợ mình. Họ có năm người con trai, và cả đời không thể
rời xa nhau.
“Khi tuổi già tới,” Elsie nói, “tay lính đánh thuê già ấy đã yên bề con
cháu. Lời trăn trối của Andrew là ‘Ta đã chọn sống một cuộc sống tốt.’ Ông
ta được chôn cất ở nhà nguyện của dòng họ Eltham, vào tháng Sáu năm
1382.”
“1382,” Chris nói. “Anh ấy năm mươi tư tuổi.”
Johnston lau phần còn lại của bức tượng. Họ thấy khiên của Marek:
một con sư tử Anh đang chồm trên cánh đồng hoa ly của Pháp. Phía trên tấm
khiên là một dòng chữ bằng tiếng Pháp.
Elsie nói, “Phương châm của dòng họ anh ta, noi theo Richard Dũng
Cảm, xuất hiện ở phía trên gia huy: Mes compaignons cui j’amoie cui