DÒNG THỜI GIAN - Trang 94

không ra gì nên nó cứ bong ra, hai là có thể nó bị chiến tranh tàn phá, bị
những thiết bị công thành phá hỏng.”

“Chắc chắn là thiết bị công thành rồi,” Johnston nói.

“Thật ra, em không chắc lắm,” Kate nói. “Cấu trúc chính của lâu đài –

đại sảnh, các phòng trong – đều rất vững chãi, nhưng một vài bức tường lại
không được kiên cố lắm. Ở vài chỗ, nó trông giống như tường được gắn
thêm vào để làm những lối đi bí mật. Tòa lâu đài này có nhiều chỗ như vậy.
Thậm chí có cả lối đi tới nhà bếp nữa! Người làm việc này, dù có là ai đi
nữa, thì chắc chắn thần kinh cũng không bình thường. Và có lẽ họ đã làm
việc đó một cách quá vội vã.” Cô lau tay lên chiếc quần soóc. “Thế thầy có
gì cho em xem vậy ạ?”

Johnston đưa cho cô một mảnh giấy. Đó là một bản in máy tính, hàng

loạt những chấm nhỏ được sắp xếp theo một cấu trúc hình học đều đặn. “Cái
này là gì vậy ạ?” cô hỏi.

“Nói thầy nghe thử xem nào.”

“Nó trông giống như Sainte-Mère vậy.”

“Thật không?”

“Có thể là nó, vâng. Nhưng vấn đề là…?”

Cô đi ra khỏi nhà nguyện, nhìn xuống khu đào bới quanh tu viện, trải

dài khoảng một dặm trên bình nguyên phía dưới. Nó mở ra gần như chính
xác và rõ ràng như bản vẽ cô đang cầm trên tay vậy.

“Ừm.”

“Như thế nào em?”‘

“Có những điểm mà chúng ta vẫn còn chưa phát hiện ra,” cô nói. “Một

nhà nguyện ngay cạnh nhà thờ, có hành lang thứ hai ở góc phần tư Đông
Bắc, và… đây trông giống như một khu vườn bên trong những bức tường…
Thầy có được bản vẽ này từ đâu vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.