ĐỒNG TRINH NGẢI - Trang 105

Choang...Cây Ngải bị ném vỡ.

Từ gốc cây chảy ra những dòng máu tươi, những con rết bò lổm nhổm

khắp mặt đất. Dịu quỳ xuống, giãy giụa còn điên cuồng hơn cả người bị
nguyền rủa.

"Đồ ngu...mày đã xúc phạm Ngài!"

Tôi nghe giọng Tươi khó nhọc gào lên từ cơ thể Dịu.

Cuối cùng nó như ngất đi, một cái bóng trắng mờ mờ bay ra từ người

Dịu, trở thành một làn khói hoà lẫn vào không gian. Tôi có thể thấy máu
chảy từ mắt, mũi, hai tai và miệng Dịu. Tôi có thể thấy hơi thở của nó ngày
một yếu dần.

"Đốt...đốt đi...sau đó rải tro xuống sông..."

Dịu khó nhọc nói sau đó ngừng thở. Tôi lồm cồm bò dậy, khiếp sợ

nhìn cây Ngải nằm dưới đất, trong vũng máu tươi cùng hàng chục con rết
đang bò.

Đốt.

Phải đốt cây Ngải mới chấm dứt được tất cả chuyện này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.