ĐÔNHA PERFÊCTA - Trang 112

- Tôi thật lấy làm tiếc, cậu Hôxê quý mến. Xin cậu tin là tôi thành thật

lấy làm tiếc - Lão nói khi bắt tay anh, và ái ngại nhìn anh.

Anh kỹ sư sững sờ, bối rối, không biết trả lời ra sao.
- Tôi muốn nói về sự việc xảy ra hồi chiều.
- À ... vâng.
- Về vụ đuổi cậu ra khỏi chỗ thờ phụng thiêng liêng của nhà thờ lớn.
- Ngài giám mục - Pêpê Rây nói - chắc phải suy nghĩ nhiều, trước khi

đuổi một con chiên ra khỏi nhà thờ...

- Đúng như vậy. Thì không hiểu ai đã làm cho Đức Ngài có định kiến

rằng cậu là con người có những lề thói rất xấu. Tôi không biết ai đã nói với
Đức Ngài là cậu truyền bá thuyết vô thần ở tất cả mọi nơi. Cậu chế giễu tất
cả những công việc thiêng liêng và những người sùng bái, thờ phụng Chúa.
Hơn nữa cậu còn có dự định phá bỏ nhà thờ, để lấy đá xây dựng một nhà
máy làm hắc ín. Tôi đã tìm cách cố gắng thuyết phục Đức Ngài nhưng Đức
Ngài của chúng tôi hơi cố chấp.

- Cám ơn lòng tốt.
- Xin Đức Cha chẳng cần phải quan tâm đến cháu như thế nữa. Chiều

nay suýt nữa thì bọn chúng nó đã làm ngài đổ kềnh tại chỗ rồi.

- Dào ôi! Gì vậy? - Lão thày tu vừa cười vừa nói - Ở đây mọi người đã

biết cái chuyện vặt ấy rồi ư? Tôi chắc rằng chỉ có Maria Rêmôđiôx đem
chuyện đến đây thôi. Tôi đã ngăn ngừa nó rồi. Tôi đã nghiêm khắc cấm nó
rồi mà. Bản thân câu chuyện chẳng có gì đáng quan tâm, đúng vậy không,
cậu Đê Rây?

- Đấy là ông nghĩ thế thôi.
- Đúng, đó là ý nghĩ của tôi. Chuyện của thanh niên mà. Tuổi trẻ, thanh

niên ngày nay nói gì thì nói, thường ngả theo những thói hư tật xấu và
những hành động phóng đãng. Cậu Hôxê đây là một người có đức hạnh
cũng không thể nào hoàn hảo được... Có gì đặc biệt đâu, nếu những cô bé
xinh đẹp ấy cám dỗ cậu, và sau đó bòn tiền của cậu, rồi lôi kéo cậu tùng
phạm vào những trò nghịch ngợm trâng tráo, vô liêm sỉ và tội lỗi, sỉ nhục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.