Chủ quán nói:
"Vô nhà nói chuyện. Chị còn giữ chứng minh nhân dân của em mà."
Ngọc ngồi xuống cái ghế dựa ở phòng khách. Chủ tiệm đến ngồi bên.
"Em không thích ông khách đó thì chị đổi ông khác. Có gì mà làm dữ
vậy?"
"Nhưng chị nói vô đó hát karaoke mà."
"Thì đó là phòng lạnh hai người."
"Người hả? Đó là con quỷ. Tui không làm nữa đâu. Trả giấy tờ cho
tui!"
Chủ quán đứng phắt dậy, bỏ đi.
"Giấy tờ công an giữ hết rồi."
"Bỏ luôn. Đếch cần!"
Ngọc lấy cái xách tay treo ở góc phòng rồi bước ra đường, mua một
đôi dép kẹp.
Mười phút sau thằng Lì chạy xe tới.
"Sao vậy?"
"Đù má! Đã chịu nhục đem thân đi bán còn không xong."
"Nó quỵt hả?"
"Thôi đừng hỏi. Tao muốn đi đánh lộn."
Lì rú ga vọt tới. Nó vừa lạng lách trên đường phố vừa cười ha hả.
"Chơi kiểu này vui hơn."
"Hay đấy! Nhanh nữa đi!"
Lì quẹo gấp xuống giốc cầu, ra đại lộ Đông Tây. Xe tăng tốc 100 cây
số giờ.
"Nhanh nữa!"
"Bộ muốn vô nghĩa địa hả?"
"OK. Nhanh nữa đi! Cho chết luôn! Kiếm cái gì đó đâm xe vô! Tao
muốn chết ngay bây giờ!"
Lì gập người xuống, rú ga. Tóc nó bay ngược ra sau như đuôi ngựa.
Tóc của Ngọc cũng đã mọc dài, lất phất như lá cờ phướn.
"Đã quá! Ngọc la lớn. Bay lên đi! Cất cánh!"