"Tao không nghĩ như vậy nhưng đôi khi tao cũng tự hỏi tại sao ngay
cả cha mẹ ruột của mày mà cũng ghét mày. Mày ở tù bốn năm trời mà gia
đình không ai đi thăm. Mày sống như thế nào người ta mới đối xử với mày
như thế chớ!"
Con đập mạnh tay xuống chiếu, điếu thuốc trên tay đang cháy đỏ
nhưng con dụi vô trán, và day điếu thuốc cho tới khi tắt ngóm. Cháy da
luôn.
Vân sợ quá, nó nói không ra hơi.
"Ngọc ơi! Mày làm gì vậy? Mày giận tao hả?"
"Đếch thèm giận. Coi như tui không quen với bà. Game over!"
"Thôi, tao xin lỗi. Mày ngủ đi. Sáng mai mình sẽ nói chuyện."
Nhưng con cứ ngồi im, đốt tiếp một điếu thuốc. Từ đó không nói một
lời nào. Trong mùng của con khói đùn lên mù mịt.