BA MƯƠI
-
Bố thấy chuyện có gì đâu mà hai đứa giận nhau như vậy? Chỉ là Vân
nó bị la nên bực bội giây lát mà thôi.
- Nhưng tại sao nó không bênh vực con mà còn hùa theo người ta,
trách móc con, rồi còn hỏi con ăn ở như thế nào mà bị gia đình bỏ.
- Sau đó Vân có xin lỗi con không?
- Nhiều lần. Nhưng bố biết tánh con rồi. Ba con chỉ xởn tóc con thôi
mà con bỏ nhà đi hai năm không về. Con không dễ làm lành đâu bố.
- Nhưng hàng ngày hai đứa vẫn đi làm chung với nhau. Chẳng lẽ
không nhìn mặt?
- Mấy lần nó tới gần, muốn trò chuyện nhưng con bỏ đi. Hôm đó Đội
hoàn tất công việc bấm máng lúc mười giờ sáng và đang thu gom dụng cụ
để về thì có mấy chị đem một bọc mít non tới.
Ngoài mé rừng có một vườn mít không biết của ai, lâu nay nó đang độ
lớn. Khi đoàn tù đi ngang qua đó có người phát hiện những trái mít non
bám chi chít trên thân cây. Họ đứng nhìn và reo cười. Rồi xúm lại hái. Mủ
mít trào ra trắng như sữa.
Vân la lớn:
"Trời ơi! Dừng lại!"
Chị em nhảy xuống đất. Riêng con thì vẫn núp trong tán lá. Vân gọi:
"Xuống đi! Cán bộ thấy là bị phạt đó."
Nhưng lúc ấy con bắt được một con chim gì rất lạ. Mọi người xúm lại
coi nhưng không ai biết đó là chim gì.
"Hình như là con ó."
"Chắc là con gà lôi."
Nhưng thực ra đó là con cú mèo. Nó hãy con nhỏ, chỉ vừa mới mọc
lông cánh và chưa biết bay. Vân chạy lại bên con.