ĐỐT ĐỜI - Trang 161

"Dễ thương quá! Cho tui bế một chút."
Con không đưa, chỉ thảy con chim xuống bãi cỏ. Nó giương hai con

mắt vàng rực tròn xoe nhìn con như một đứa trẻ ngơ ngác.

Vân bế con cú mèo lên, ủ nó trong ngực, dùng ngón trỏ xoa đầu nó.

Bất ngờ nó vươn cổ lên, mổ vào vào cằm Vân, toé máu. Vân giật mình,
buông nó ra. Nó bay là là trên mặt đất. Mọi người rượt đuổi náo loạn cả
một góc vườn. Cán bộ quản giáo xuất hiện trên chiếc xe máy. Bọc mít non
biến mất trong bụi rậm. Nhưng con cú mèo thì đã bị bắt lại.

"Cái gì mà ồn thế?"
"Thầy ơi! Bắt được con cú mèo."
"Thả ra đi. Để nó săn chuột."
"Nhưng nó chưa bay được đâu."
"Thì đem trả lại trên tổ."
Con đem cú mèo trả lại cho mẹ nó. Khi leo xuống, con thấy Vân ngồi

khóc bên gốc cây điều, trên mặt có những vết máu. Con biết nó khóc để
cho con thương hại nhưng con mặc kệ, bỏ đi.

°
Những trái mít non bỗng trở thành đại tiệc. Mít gọt vỏ, cắt ra từng

khoanh nhỏ đem kho với nước mắm. Lâu nay chỉ có rau muống luộc và
mỗi người một quả trứng. Mít như một thực đơn đến từ trên trời.

Của chôm chỉa ấy được giấu như một bí mật quốc gia. Trên dưới một

lòng, đoàn kết nhất trí vì mít. Không cần biết thành phần dinh dưỡng của
nó có gì nhưng ngậm miếng mít trong miệng, nuốt tới đâu sức sống dâng
trào tới đó. Vừa lúc đang "sung" thì có lệnh đi thi đấu bóng chuyền nên cả
đội rất hào hứng.

Trận đấu đang tưng bừng thì đội hình bỗng nhiên hỗn loạn. Con ngã

xuống sân, ngất xỉu. Khi được khiên vào trạm xá thì bác sĩ nói là "bị tuột
can-xin". Con không biết tuột can-xi là gì nên cứ nằm im.

Thuỳ Vân ở luôn bên giường bệnh. Đến giờ cơm chiều nó cũng chỉ ăn

vội vàng rồi chạy ra với con. Khi con tỉnh lại. Vân hỏi:

"Uống sữa không, tao pha cho?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.