ĐỐT ĐỜI - Trang 163

từng chùm bên hàng rào. Con thèm được nhìn thấy bóng dáng cha đi làm
về, bước nhanh trên lối mòn giữa hai hàng chuối.

Chợt con thấy Vân đi thất thểu ngoài sân, mặt mày bơ phờ, tóc rối,

trông rất thảm hại. Nó đang đi về phía trạm y tế. Con nghĩ có lẽ nó đang
chóng mặt. Con muốn chạy ra đỡ nó, dìu nó đi nhưng không làm được. Vừa
lúc cửa buồng đóng lại. Không nhìn thấy nó nữa.

Con nghĩ: đêm nay nó nằm một mình ở trạm y tế, chắc nó sẽ khóc.
°
Tám giờ sáng, dì tự quản đến kêu con ra nhà thăm gặp.
Con bước ra khỏi buồng, đứng xếp hàng trong cái sân rộng đã bắt đầu

rộn rịp. Các tù nhân ra khỏi cổng. Con nhìn thấy có nhiều người đứng lô
nhô bên hàng rào và những lối đi nhỏ trước sân nhà thăm gặp. Ánh nắng
mặt trời chiếu thẳng vào đám đông làm sáng rực những gương mặt.

Con nhận ra mẹ đứng ngay giữa lối đi. Bà mặc một cái áo bà ba màu

cà phê sữa và quần đen. Con đưa tay ngoắc nhưng có lẽ vì chói nắng nên bà
vẫn chưa nhận ra con. Bà cứ đứng im, nheo mắt nhìn mà không biết rằng
con gái của bà đã bước vô trong sân, cho tới lúc con gọi: "Mẹ!" thì bà mới
vội vàng chạy đến.

Hai mẹ con ôm nhau rất lâu trước khi ngồi xuống chiếc ghế dài kê hai

bên cái bàn thấp.

"Sao ba không đến?"
"Ba nói tháng sau ba sẽ đến."
"Chắc ổng còn giận con lắm phải không?"
"Không giận đâu. Ba mẹ sẽ thay phiên nhau đi thăm. Ủa, mà sao con

cắt tóc kỳ vậy?"

"Trời nóng quá, con chịu không nổi. Với lại buồn quá, muốn làm cái

gì đó, thay đổi tâm trạng."

Mẹ lấy mấy bộ đồ mới, ướm thử cho con.
"Thấy có được không?"
"Ở trong này có quần áo thay đổi là tốt rồi mẹ. Đẹp xấu để làm cái gì.

Chỉ mong được gặp gia đình thôi. Con nhớ ba lắm. Con chỉ muốn gặp ba để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.