ĐỐT ĐỜI - Trang 17

bồng bềnh như mây như khói.

°
Có lẽ cô tỉnh dậy vì những tiếng la hét. Chính xác là tiếng la của đứa

con gái. Nó thua bài và nó phải cởi đồ. Nhưng vì lúc nãy nó đã cởi áo nên
lần này nó không chịu cởi quần. Thế là nó la hét.

Thuỳ Vân mặc xác chúng. Cô thấy khát khô cổ. Cô ngồi dậy đi lại tủ

lạnh tìm một chai sting nhưng đã hết sạch. Những vỏ chai lăn lóc trên nền
nhà, nước sting đỏ lòm chảy loang dưới chân cặp nam nữ đang điên cuồng.

Vân hỏi ba đứa đánh bài:
- Bảo đâu?
- Nó đang đập đá ở phòng 304.
Cô mở cửa bước ra hành lang, định vô phòng 304 tìm Bảo nhưng bỗng

dưng một cảm giác chán chường ập tới như cơn gió lạnh làm cô rùng mình.
Cô quyết định đến thang máy.

Khi xuống tới tầng trệt, nhìn đồng hồ phòng tiếp tân mới biết đã hơn

ba giờ sáng. Nhân viên tiếp tân đang ngồi chơi game bên cái laptop phía
sau quầy.

- Anh cho em ra ngoài một chút. Em đói bụng quá.
Thực ra cô chỉ cảm thấy quá ngột ngạt, muốn ra ngoài và muốn tìm

một chai nước. Giờ này còn có những hàng quán bán khuya dành cho dân
chơi và gái điếm. Vân đi dưới lòng đường vì đường rất vắng.

Cô mua được một chai nước ngọt, uống cạn và thấy rất dễ chịu. Gió

sông thổi đến mát lạnh làm cô tươi tỉnh. Cô không muốn trở lại khách sạn
nữa. Cô ném cái vỏ chai vô đống rác và đi ra hướng bờ sông vì đó cũng là
đường trở về nhà.

Khu phố này rất im lặng. Nó đang ngủ. Chỉ có những con mèo hoang

là còn thức. Nó đứng trên lề đường nhìn cô đi qua, cô ngoắc nó lại nhưng
nó bỏ chạy. Một chiếc xuồng máy đang qua sông, tiếng động cơ lạch bạch,
xa dần, để lại những vòng sóng lan toả vỗ ì oạp lên kè đá.

Khi còn cách nhà chừng mười mét cô nhìn thấy một cái bóng đang

ngồi trên ghế đá kê dưới bóng cây, chiếc xe máy dựng một bên. Hình như
đó là một người đàn ông đang khoanh hai tay trước ngực, đầu gục xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.