ĐỐT ĐỜI - Trang 98

Mi không nhớ Vân đã từng gởi 15 cái tin nhắn trong một ngày chỉ vì

sợ mi buồn sao? Mi không nhớ Vân đã không nỡ giết con ếch khi nó đưa
tay lên đỡ lưỡi dao sao? Vân là cô chủ hiền lành của đàn chó nhỏ, Vân là
Con Cua, là Đám Mây Rũ Ngang Trời, là cô Catherine Deneuve thích ăn
bánh tráng trộn.

Sao mi nỡ bỏ cô bé ấy ở lại một mình?
°
Sáng sớm ông chạy đến đồn công an. Lạy trời, chỉ chậm một chút xíu

nữa là chiếc xe chở tù đi mất. Một số tù nhân đã được dẫn ra xếp hàng
trong sân.

Vân xuất hiện nơi cánh cửa hẹp, bước ra đứng gần tấm lưới sắt ngăn

cách với ông. Mới có mấy ngày mà cô tiều tuỵ như một con mèo ướt. Cô
hốc hác, xuống sắc, suy sụp. Vừa thấy mặt nhau cô đã ràn rụa nước mắt.

- Anh ơi! Anh giận em hả?
- Anh không giận đâu. Anh xin lỗi. Hôm đó anh chóng mặt quá, anh

phải trở lại bệnh viện.

- Em cứ tưởng là anh đã bỏ em rồi. Anh đã chán cái con nhỏ hư hỏng

này rồi.

- Anh không bỏ em đâu. Không bao giờ bỏ em. Em đi đâu anh sẽ theo

đó. Anh yêu em lắm, con cua ạ.

Giọng Vân đầy nước mắt, toàn thân run rẩy.
- Em cũng yêu anh. Yêu vô cùng!
- Đừng khóc nữa, ông gào lên giữa đám đông chen chúc hỗn loạn phía

ngoài hàng rào kẽm gai, đừng khóc nữa. Hãy mạnh mẽ lên, những ngày
tháng sắp tới sẽ vô vùng khó khăn. Hãy tin tưởng mà sống. Anh sẽ luôn ở
bên cạnh em. Anh không bao giờ bỏ em đâu.

Vân lau nước mắt, muốn nói một câu gì đó nhưng những người công

an đã đến giục các phạm nhân lên chiếc xe bít bùng đang nổ máy.

Vân vừa đi vừa ngoái đầu lại, mặt đầm đìa nước mắt. Đó là khuôn mặt

sẽ lưu giữ ngàn đời trong trí nhớ ông, sẽ hiển hiện trong từng giây phút của
đời ông: trong giấc ngủ, trong cơn say, trong khi làm việc và trong cả
những chỗ đông người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.