ĐỘT KÍCH TRÁI TIM THIẾU NỮ - Trang 222

Tô Mộ Mộc cười cười ngốc nghếch chọc emo trên màn hình như đang

chọc vào gương mặt tuấn tú của Treetreetwo.

Đến khi giật mình nhận ra mình đang làm gì, cô hét lên ‘tiêu rồi’!

Cô cứ nghĩ ngợi linh tinh mãi như con đần vậy.

Tô Mộ Mộc ném điện thoại đi rồi dựa vào kính xe giả chết.

Quan Hi hết sức khó hiểu với cơn điên bất chợt của Tô Mộ Mộc.

Tô Mộ Mộc theo chân Quan Hi đi đến trạm thăm hỏi cuối cùng xong

lập tức quay về nhà tìm mẹ. Trước khi chia tay, Tô Mộ Mộc ôm Quan Hi
nói mấy lời cũ rích: “Anh Quan, hẹn anh năm sau gặp lại nhé.”

“Sang năm gặp. Ừm, trân trọng mỗi mùa Tết không vướng bận việc gì

nhé.”

“Ha ha ha, được thôi!” Tô Mộ Mộc cười ha hả. Nếu năm sau cô có thể

nổi tiếng thì thì số công việc sẽ tăng lên rất nhiều, vào dịp Tết Âm lịch gia
đình quây quần bên nhau thì lại càng bận. Tất nhiên bây giờ thì hai người
vẫn được đón một cái Tết bình yên.

Tô Mộ Mộc dọn hành lý xong lập tức xuất phát về nhà cha mẹ. Cô là

một tài xế mù đường nên dù đã đi theo chỉ dẫn những vẫn tốn nhiều hơn
người ta một tiếng đồng hồ mới về đến căn nhà ở vùng ngoại ô thành phố.

Khi Tô Mộ Mộc học cấp 2 thì việc làm ăn của nhà cô phất lên, chuyển

vào thành phố ở nhà to cửa rộng, sống những ngày tháng hạnh phúc.
Nhưng đến năm hai đại học thì cha cô làm ăn thất bại, chẳng những thiếu
nợ mà còn phải nhập viện. Tô Mộ Mộc buộc phải thôi học để về nước.

Khi đó gia đình cô đã đi đến cảnh cùng đường bí lối nhưng may mà

trời đã không cắt hết đường sống, tuy Tô Mộ Mộc không có bằng cấp gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.