ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 178

Và tôi yêu nàng và nàng yêu tôi. Và tôi yêu nàng và nàng yêu tôi. Tôi
sẵn sàng đổi bất cứ thứ gì để chuyển tới một vũ trụ như thế. Nhưng
cho tới lúc đó, cho tới khi tôi tìm được đường tới đó, tất cả những gì
tôi có thể làm là nghĩ về nó. Tôi có thể hình dung ra mình sống ở
đó, giữa khu rừng. Cùng nàng, trong hạnh phúc trọn vẹn. Có vô số
vũ trụ song song trên thế gian. Ở một nơi trong số đó tôi làm tình
với một con ngựa, tại một nơi khác tôi đã trúng xổ số. Tôi không
muốn nghĩ tới những vũ trụ đó lúc này, mà chỉ về cái vũ trụ đó, nơi
có ngôi nhà nhỏ trong rừng. Có một vũ trụ tại đó tôi nằm kia với hai
cổ tay bị cắt đứt, chảy máu đầm đìa, dưới sàn phòng ngủ. Đó là vũ
trụ nơi tôi bị buộc phải sống cho tới khi nó kết thúc. Tôi không
muốn nghĩ về nó lúc này. Tôi chỉ muốn nghĩ về cái vũ trụ kia.
Một ngôi nhà trong rừng, mặt trời lặn xuống, lên giường đi ngủ sớm.
Trên giường, cánh tay phải của tôi không bị cắt, và khô ráo. Nàng
nằm gối lên nó và chúng tôi ôm nhau. Nàng nằm lên nó lâu đến
mức tôi hầu như không còn cảm thấy cánh tay này nữa. Nhưng tôi
không nhúc nhích, tôi thích như thế, với cánh tay tôi dưới cơ thể
ấm áp của nàng, và tôi giữ nguyên như thế kể cả khi tôi không còn
cảm thấy cánh tay mình nữa. Tôi có thể cảm nhận thấy hơi thở của
nàng trên mặt mình – nhịp nhàng, đều đặn, vô tận. Đôi mắt tôi lúc
này bắt đầu nhắm lại. Không chỉ trong vũ trụ đó, trên giường,
trong rừng, mà ở cả trong các vũ trụ khác nữa, những vũ trụ tôi không
muốn nghĩ tới. Tôi khoan khoái biết có một nơi, ở giữa trái tim khu
rừng, nơi tôi hạnh phúc ngủ thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.