ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 195

“Chuyện là thế đấy,” ông ta sẽ nói với vợ. “Để kiếm sống, anh

phải lắng nghe những chuyện tào lao của người khác cũng hệt như
em phải…” rồi sau đó ông ta sẽ im lặng như thể đã quên mất, như
thể ông ta vừa chợt nhớ ra bà vợ đã không đi làm từ hơn hai năm nay
và toàn bộ gánh nặng tài chính đặt lên một mình ông ta.

Có thể bà vợ khi ấy sẽ khóc, nói với ông ta là chứng trầm cảm

sau sinh không phải lỗi của mình, và nó đã được khoa học chứng
minh là một căn bệnh, nó không chỉ nằm trong tâm trí bà, nó cũng
có cơ chế hóa học, như bất cứ căn bệnh nào khác. Bà cũng muốn
đi làm trở lại lắm, chỉ cần có thế thôi, nhưng lại không thể, chỉ là
không thể… và ông ta sẽ cắt ngang tràng lời lẽ và xin lỗi của bà vợ,
nói là ông ta chẳng có ý gì hết, chỉ là những lời đó tự dưng buột ra
khỏi miệng. Và bà vợ sẽ tin ông ta, hoặc không. Với khoảng cách
trống trải đó giữa hai người, điều đó liệu còn quan trọng không.

Ria Mép có vẻ bắt thóp mọi thứ diễn ra trong đầu Miếng Dán

Mũi và rót cho ông này thêm chút cognac.

Tay Ria Mép này quả không phải tay vừa, Miếng Dán Mũi nghĩ,

một gã đặc biệt. Lông Mày, về phía mình, lại có vẻ là một kẻ loạn
thần kinh và làm ông ta thấy bồn chồn. Khi họ mới bước vào đây,
tay này cứ ăn luôn mồm, rồi bây giờ chỉ chăm chăm xem đồng hồ
và gãi hết chỗ nọ đến chỗ kia. Trước đó, khi Pnina cố thuyết phục
tay này ở lại, ông ta gần như muốn chấm dứt cuộc trò chuyện và
nói bà chủ nhà cứ để hắn ta yên, mặc cho hắn về. Chẳng ai cần
hắn ở đây cả. Bà có thể nghĩ hắn là bạn thời thơ ấu của Avner hay
gì đó trong khi kỳ thực hắn chỉ là tay khoan răng cho ông nhà.

Và dù thế nào đi nữa, khi ông ta nghĩ tới chuyện này, kể cũng hơi

lạ khi chỉ có họ là những người duy nhất đã đến. Điều đó nói gì
về những người bạn thực sự thân thiết của Avner đây? Rằng họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.