ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 202

Pnina sẽ không có mặt ở đó, và điều này sẽ thực sự gây tổn

thương. Nói cho cùng, hôm nay là sinh nhật ông ta. Ông ta không
cần quà tặng hay tiệc tùng từ vợ, họ đã quá tuổi cho những thứ như
thế, nhưng liệu có quá nhiều không khi mong muốn bạn đời của ta

bên ta, chỉ cần ở bên ta thôi, vào ngày sinh nhật khỉ gió của ta? Và,

Lông Mày nghĩ, vào cùng thời điểm ấy, Pnina đang kẹt vào một đám
ùn tắc giao thông trên đường tới Herzliya. Thật hài làm sao.

Nhưng không phải Avner đang lái xe về căn hộ của ông tại Ramat

Aviv vào lúc này. Và ông cũng chẳng có mặt tại văn phòng của mình ở
Herzliya.

Khi bốn người họ cuối cùng cũng tới đó, chẳng có ai ở trong văn

phòng, nhưng nhân viên bảo vệ ở lối vào nói ông ta trông thấy
Avner rời khỏi chưa tới một giờ trước. Ông này nói Avner có một khẩu
súng. Ông ta biết vì Avner đã đề nghị ông ta giúp lên đạn khẩu
súng nọ. Không phải vì Avner không biết làm việc đó, ông biết,
nhưng có thứ gì đó bị kẹt và ông muốn người bảo vệ sửa cho nó hết
kẹt.

Ngoại trừ điều đó, người bảo vệ không phải là người phù hợp cho

công việc này; ông ta chỉ là một ông già người Kazak đã trồng rau củ

một ngôi làng hẻo lánh nào đó cả đời chứ không phải Rambo. Khi

tới Israel, ông già đã đề nghị được làm việc như một nông dân,
nhưng người tại sở lao động nói không, ngày nay chỉ có người Thái
Lan và Ả rập làm nông nghiệp, và điều ông ta có thể làm từ giờ cho
tới lúc chết là nghỉ hưu hoặc làm bảo vệ.

Ông già nói với Ria Mép là khi ông ta không thể giúp gì với khẩu

súng, Avner nổi cáu với ông ta và thậm chí còn bắt đầu chửi rủa.

“Thật không hay,” ông bảo vệ nói. “Thật không hay khi chửi bới

một người có tuổi như tôi. Và vì cái gì chứ? Tôi đã làm gì sai à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.