ĐỘT NHIÊN CÓ TIẾNG GÕ CỬA - Trang 35

T

Nhắm mắt

ôi biết một người đàn ông lúc nào cũng tưởng tượng. Ý tôi là
anh chàng này thậm chí đi xuống phố với đôi mắt nhắm
tịt. Một ngày nọ, khi đang ngồi ghế hành khách trên xe của

anh ta, tôi quay sang trái nhìn và thấy anh ta đang để cả hai bàn tay
lên vô lăng, còn đôi mắt nhắm tịt. Tôi nói nghiêm túc đấy, anh ta
lái xe như thế trên một con đường chính.

“Haggai,” tôi nói, “đó không phải là ý hay đâu. Haggai, mở mắt

ra.” Nhưng anh ta vẫn tiếp tục lái như thể mọi thứ đều ổn cả.

“Cậu biết bây giờ tôi đang ở đâu không?” anh ta hỏi tôi.

“Mở mắt ra đi,” tôi nói lại, “thôi nào, tôi đang sợ chết khiếp

đây.” Thật thần kỳ, chúng tôi không đâm vào đâu cả.

Anh ta sẵn sàng tưởng tượng về nhà của người khác, cho rằng đó

là nhà của mình. Rồi về xe, về công việc của người khác. Họ làm gì
cũng được, anh ta chẳng bận tâm. Rồi về vợ của họ. Anh ta tưởng
tượng rằng những người phụ nữ khác là vợ mình. Và cả con cái nữa,
những đứa trẻ anh ta gặp trên đường phố hay trong công viên, hay
thấy trên một bộ phim truyền hình nào đó, anh ta tưởng tượng đó
là gia đình mình thay vì những đứa con thực sự của anh ta. Anh ta
dành ra hàng giờ liền mơ mộng như thế. Nếu cứ để kệ, khéo anh ta
mơ mộng thế cả đời mất.

“Haggai,” tôi nói với anh ta, “Haggai, tỉnh dậy đi. Tỉnh dậy về với

cuộc đời của chính anh đi. Anh có một cuộc sống tuyệt vời. Một
người vợ tuyệt diệu. Những đứa con tuyệt hảo. Tỉnh dậy đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.