ĐỢT TUYỆT CHỦNG THỨ SÁU - Trang 146

đó trong vòng hai năm. Họ tự trồng lấy toàn bộ thức ăn và trong một khoảng
thời gian dài, chỉ hít thở không khí tái tạo. Dẫu vậy, dự án này nhìn chung bị
coi là một thất bại. Trong phần lớn thời gian, những cư dân Sinh quyển 2 đói
khát và đáng ngại hơn nữa, họ mất kiểm soát với bầu khí quyển nhân tạo.
Trong “những hệ sinh thái” đa dạng, sự phân hủy, vốn tiêu thụ oxy và thải ra
CO

2

, được cho là cân bằng nhờ sự quang hợp, lại có tác dụng ngược lại. Vì

những lý do chủ yếu liên quan tới sự màu mỡ của đất đã được tạo ra ở “khu
vực nông nghiệp”, sự phân hủy đã chiến thắng. Mức oxy bên trong tòa nhà
giảm mạnh, và những người Sinh quyển 2 bắt đầu có triệu chứng say độ cao.
Trong khi đó, mức CO

2

tăng nhanh. Rốt cuộc, mức này đạt tới 3.000 ppm,

gấp gần tám lần so với mức ở bên ngoài.

Sinh quyển 2 chính thức sụp đổ vào năm 1995, và Đại học Columbia đã

tiếp quản tòa nhà. “Đại dương”, một bể nước kích thước bằng hồ bơi
Olympic, tới lúc đó đã bị hủy hoại: phần lớn cá trong đó đã chết, và san hô
chỉ sống vật vờ. Một nhà sinh vật hải dương học tên là Chris Langdon được
giao nhiệm vụ tìm hiểu xem có thể làm được gì có tính giáo dục với bể nước
hay không. Bước đầu tiên của ông là điều chỉnh hóa chất trong nước. Không
có gì ngạc nhiên, bởi nồng độ CO

2

cao trong không khí, độ pH của “đại

dương” rất thấp. Langdon cố gắng sửa chữa điều này, nhưng những điều kỳ
lạ liên tục xảy ra. Việc tìm hiểu lý do tại sao như vậy đã trở thành nỗi ám
ảnh. Sau một thời gian, Langdon bán căn nhà của ông ở New York và
chuyển tới Arizona, để có thể toàn tâm toàn ý cho thí nghiệm với “đại
dương”.

Dù tác động của sự axít hóa nhìn chung được thể hiện qua độ pH, có một

cách khác để tìm hiểu những gì đang xảy ra cũng quan trọng không kém -
với nhiều tổ chức hữu cơ có lẽ là còn quan trọng hơn - và đó là một đặc tính
của nước biển được biết tới với tên gọi khá lủng củng, “trạng thái bão hòa
liên quan tới CaCO

3

” hay một tên khác, “trạng thái bão hòa liên quan tới

aragonite” (CaCO

3

có hai dạng khác nhau, dựa vào cấu trúc tinh thể;

aragonite, cũng là hình dạng của san hô, dạng dễ hòa tan hơn). Trạng thái
bão hòa được xác định bởi một công thức hóa học phức tạp; về cơ bản, nó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.