ĐỢT TUYỆT CHỦNG THỨ SÁU - Trang 272

Chúng tôi tới lồng của Kinohi, hóa ra là rất khang trang, với một phòng

ngoài đủ lớn cho vài người đứng trong đó và phòng phía sau chất đầy dây
thừng và những thứ giải trí cho quạ khác. Kinohi nhảy tới chào đón chúng
tôi. Nó màu đen tuyền từ đầu tới móng chân. Với tôi, nó nhìn như một con
quạ Mỹ bình thường, nhưng Durrant chỉ ra rằng nó có mỏ dày hơn nhiều và
chân cũng dày hơn. Kinohi nghiêng đầu về phía trước, như thể tránh trao đổi
ánh mắt. Khi nó nhìn thấy Durrant, tôi tự nhủ, phải chăng nó đã trao đổi một
ánh nhìn mà với loài chim là đi kèm những suy nghĩ bậy bạ? Cô cho nó ăn
những món cô đã mang theo. Nó kêu lên khàn khàn với giọng rờn rợn quen
thuộc. Quạ có thể bắt chước tiếng người, và Durrant dịch tiếng quạ kêu đó là
“tôi biết”.

“Tôi biết,” Kmohi lặp lại. “Tôi biết.”

***

Cuộc sống tình dục bi hài của Kinohi cung cấp thêm bằng chứng - nếu

còn cần thêm - về việc con người coi sự tuyệt chủng nghiêm trọng ra sao.
Nỗi đau của việc mất đi chỉ một loài thôi lớn tới mức khiến chúng ta sẵn
sàng thực hiện siêu âm cho tê giác và tạo cực khoái cho quạ. Chắc chắn lòng
quyết tâm của những người như Terri Roth và Barbara Durrant cùng những
tổ chức như các vườn thú Cincinnati và San Diego có thể là lý do khơi gợi
sự lạc quan. Và nếu đây là một cuốn sách kiểu khác, tôi sẽ thấy lạc quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.