DU GIÀ TÂY TẠNG - GIÁO LÝ VÀ TU TẬP - Trang 58

ĐỖ ĐÌNH ĐỒNG

58

và hòa tan chúng ở Trung khu Rốn làm bụng dưới nhô
ra có hình cái bình hay cái chậu – vì lý do này, nó được
gọi là “Phép Thở Cái Bình.”

Khi hành giả không thể giữ hơi thở lâu hơn, hành giả

nên thở một hơi ngắn để giảm bớt sự căng thẳng, hãy
xoay bắp thịt bụng ba lần, và cố gắng giữ hơi thở một
lần nữa bao lâu mình có thể giữ được. Khi hành giả
không thể giữ lâu hơn nữa, hành giả nên ngẩng đâu lên
một tí và thả không khí ra ngoài càng chậm càng tốt.
Bốn tiến trình này gọi là hít vào, làm đầy, hòa tan, và
phóng ra.

Nên thực hành một vài quán tưởng trong khi thực

tập Phép Thở Cái Bình. Khi hít vào, hãy quán tưởng
các khí (Prāṇa) của Năm Đại (nguyên tố), trong năm
màu khác nhau, hít vào các lỗ mũi từ khoảng cách độ
hai tấc rưỡi (10 inches); khi làm đầy, hãy quán tưởng
không khí đi xuống qua hai Kênh tựa như làm căng bộ
ruột của một con dê, xuyên qua điểm giao hội, đi vào
Kênh Giữa, và ở lại đó; khi hòa tan, hãy quán tưởng
không khí tuần hoàn [bên trong] Kênh Giữa; khi phóng
ra
, hãy quán tưởng Giọt Tinh Chất (Tig Le)

24

biểu

tượng Bản tánh của Tâm-Khí,

25

phóng lên qua Kênh

Giữa và thoát ra ở Trung khu Đầu. Tuy nhiên, chỉ nên
thực hiện sự quán chiếu phóng ra này một lần lúc khởi
sự thiền định; làm như vậy quá thường xuyên sẽ dẫn
đến rắc rối.

Theo một vài Đạo sư, trong quá trình phóng ra, nên

tưởng tượng khí rời khỏi thân qua điểm giữa hai lông
mày. Theo một chỉ dẫn khác, nên quán tưởng các khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.