DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 168

Tiểu Tứ Tử nhìn mặt đất, sau đó nghiêng đầu một cái, “Ủa? Không cao

chút nào nữa.”

“Đúng rồi.” Triệu Phổ vỗ vỗ cái đầu tròn vo của bé, “Nam tử hán, nếu

như sợ cao, thì hãy tự nhủ, đây thì có gì cao? Trên đời còn có nơi cao hơn
nơi này nhiều lắm. Nếu như sợ đau, thì hãy tự nói, còn có cái đau hơn thế
này gấp trăm lần… Như vậy, cái gì cũng không sợ nữa, biết chưa?”

Tiểu Tứ Tử nhìn chằm chằm Triệu Phổ một lúc lâu, gật đầu, “Dạ!”

Triệu Phổ xách Tiểu Tứ Tử như xách một con thỏ trả lại cho Công Tôn,

Công Tôn tiếp nhận Tiểu Tứ Tử, liếc nhìn Triệu Phổ, Triệu Phổ nhướng
nhướng mi đắc ý, như đang hỏi —— Sao hả? Lợi hại ha?!

Công Tôn có chút cam chịu, nhưng tâm tình cũng không tồi, đây cũng

coi như trị tâm bệnh cho Tiểu Tứ Tử, sau này gặp phải nhiều chuyện, đều
có thể giải quyết như vậy, Triệu Phổ cũng có sở trường nào đó, đương
nhiên, hắn là lưu manh, điểm này là điều kiện tiên quyết vô cùng chân thật,
vô cùng chắc chắn!

Công Tôn ôm Tiểu Tứ Tử, kéo màn xe lên, Triệu Phổ ngồi trên lưng

ngựa lắc lư, đột nhiên, hắn cảm thấy mí mắt của mình lại bắt đầu nháy.

“Ui…” Triệu Phổ ấn ấn mí mắt, thầm nhủ, không phải chứ… Hôm nay

tại sao lại là mí mắt trái nháy, bình thường đều mắt phải mà? Chẳng lẽ sắp
xảy ra chuyện lớn?

Hắn quay đầu lại thì thấy Lưu tổng tiêu đầu dẫn theo đội ngũ, quan sát

cái thùng một hồi, lại nghe ngóng khắp nơi, cũng không có người theo dõi,
vậy là chuyện gì sắp xảy ra?

Triệu Phổ bồn chồn, nghĩ không ra! Lần nào hắn nháy mắt cũng không

phải chuyện tốt, vì vậy đừng nên ở ngoài, lên xe ngựa tránh một chút thì
hơn. Nghĩ vậy liền xoay người xuống ngựa, lủi vào trong xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.