DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 171

Công Tôn thì không suy nghĩ nhiều, cúi đầu chăm chú nhìn vào mắt

Triệu Phổ, y vươn tay, nhẹ nhàng kéo mí mắt của hắn, tóc rơi xuống đầu
vai, rũ xuống trên vai Triệu Phổ, Triệu Phổ cảm thấy trái tim của mình cứ
theo tiết tấu của xe ngựa đập tới~ đập lui~ đang đập tới~ đang đập lui~.

Bàn tay nhỏ bé của Công Tôn lành lạnh, ngón tay thật gầy – Triệu Phổ

cảm thán… Ôi chao? Mí mắt hình như không nháy nữa.

Công Tôn nhìn không được rõ, liền cúi xuống một chút, kề sát vào Triệu

Phổ, tinh tế quan sát. Triệu Phổ so với Công Tôn ngắm mình, thì càng ngắm
y tỉ mỉ hơn, dùng ánh mắt miêu tả ngũ quan của Công Tôn, tim cũng dần
dần đập nhanh hơn. Thư ngốc này lưu quang thủy hoạt da thịt mềm mại,
ngũ quan thanh tú nha! Da thịt non mịn như đậu hủ, tóc nhuyễn như sợi
miến, còn cái miệng nhỏ nhắn này… Hm, Triệu Phổ suy nghĩ một chút,
giống như thịt kho, dù sao thì hắn thích nhất là ăn thịt kho mềm mềm.

Nhìn một hồi, Triệu Phổ vô thức nhẹ nhàng ngẩng đầu, Công Tôn đang

xem mắt cho hắn, nhưng hắn khẽ cử động thì mí mắt hạ xuống, y hơi bực
mình, gõ nhẹ cái trán của hắn, hung hãn ra lệnh, “Nằm xuống! Không được
nhúc nhích!”

Triệu Phổ đời này chưa từng bị ai dùng loại giọng điệu này nói chuyện,

cảm thấy có chút thống khoái không nói nên lời, nhanh chóng nằm lại, Tiểu
Tứ Tử ngồi một bên che miệng lặng lẽ cười.

Công Tôn thật vất vả cúi xuống muốn nhìn lần nữa, đột nhiên, bánh xe

đường như bị đập trúng tảng đá, nảy lên một cái.

Vốn trên chân Công Tôn có thương tích, nên đều dồn lực lên một tay mà

chống đỡ, tay kia thì cố định mắt cho Triệu Phổ, nhưng xe ngựa khẽ động,
tay mất đà, cả người nằm đè lên người Triệu Phổ.

Triệu Phổ thấy Công Tôn ngã vào lòng mình, càng ngày càng tiến đến

gần, sau đó… Môi chạm môi… Thịt kho!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.