DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 1976

Tiêu Lương tiến đến gần một chút, “Hôn một cái?”

“Ừ.” Tiểu Tứ Tử hôn chụt một cái, Tiêu Lương nhanh tay đánh dấu

chọn. (Tiểu Lương Tử, được lắm!!!)

Ngoài cửa sổ, Công Tôn trừng mắt liếc Triệu Phổ, Triệu Phổ nhìn trời.

“Câu thứ hai của Miêu Miêu và Bạch Bạch.” Tiểu Tứ Tử đọc câu hỏi,

“Ưu điểm của đối phương mà ngươi thích nhất là gì, khuyết điểm của đối
phương khiến ngươi ghét nhất là gì? Ngươi nghĩ người ta đối với ngươi
thấy thế nào?”

Tiêu lương, “Ừ, Triển đại ca nói, ưu điểm lớn nhất của Bạch Ngọc

Đường là người tốt, khuyết điểm lớn nhất là im lặng, hắn hẳn là nghĩ ta là
người tốt, chỉ là đôi khi hay xen vào việc của người khác. Còn Bạch đại ca
viết là, Triển Chiêu ưu điểm lớn nhất là người tốt, khuyết điểm lớn nhất là
hay xen vào việc của người khác, hắn hẳn là nghĩ ta quá im lặng.”

“Woa a!” Tiểu Tứ Tử vỗ tay, “Thật là lợi hại nha!”

“Đúng vậy!” Tiêu Lương cũng nói, “Bọn họ vốn đều không phải là một

người! Không đúng, bọn họ là một người!”

Tiểu Tứ Tử nhìn sang, Tiêu Lương hắc hắc cười khúc khích.

Ngoài cửa sổ Bạch Ngọc Đường có chút xấu hổ, định đi ra chỗ khác

không nghe nữa, thì bị Triển Chiêu túm lại, nháy mắt mấy cái đối với hắn
—— nghe đi, sợ cái gì? !

Bạch Ngọc Đường nhìn hắn một chút, nhíu mày —— nghe thì nghe, sợ

gì.

“Như vậy câu thứ hai tất cả đều trả lời giống nhau.” Tiêu Lương vẽ một

dấu móc. “Câu hỏi thứ ba, đề của tiên sinh và sư phụ, sau khi cưới có những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.