DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 33

Công Tôn vươn tay xoa bóp cái má hồng hồng của bé như đang khuyến

khích, “Tiểu Tứ Tử, về sau có kẻ nào dám nói con ngốc, con phải trở tay tát
hắn một bạt tai.”

Tiểu Tứ Tử khó hiểu nghiêng đầu, “Vì sao phải trở tay tát?”

“Bởi vì trở tay có vẻ đau hơn.” Công Tôn chăm chú nói, “Ai dám chăm

chăm nhìn con, nếu là nữ, không nên để ý các nàng, nếu là nam, dám nói
con đẹp dám nói con khả ái, con phải nhấc chân, dồn lực đá vào giữa hai
chân hắn, có hiểu không?”

Tiểu Tứ Tử nghiêm túc gật đầu, “Dạ, con nhớ rồi, phụ thân cái kia kêu

là đá lưu manh có đúng hay không?”

Công Tôn thoả mãn gật đầu.

“Sát vách kia chính là lưu manh, Tiểu Tứ Tử có phải đá hắn hay

không?” Tiểu Tứ Tử hỏi.

Triệu Phổ sát vách hít một ngụm khí lạnh, thì ra em bé khả ái kia hơi

ngốc, thầm nhủ thư sinh này sao lại dạy con như thế?

Công Tôn cân nhắc một chút, lắc đầu, “Không cần, thân hình hắn rất

lớn, chúng ta chắc là đánh không lại hắn.”

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tiểu Tứ Tử hỏi.

Công Tôn suy nghĩ một chút rồi đáp, “Con phải thừa dịp hắn không chú

ý, vẩy phấn vào con mắt của hắn, tung phấn ngứa lên trên người hắn, sau đó
lại dùng độc châm, đâm vào giữa hai chân hắn, khiến hắn từ nay về sau biến
thành thái giám! Nói chung phải dùng trí không nên liều mạng!”

“Dạ.” Tiểu Tứ Tử nhu thuận gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.