DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 34

Triệu Phổ vươn tay nắm thật chặt đai lưng của mình, nghĩ… Hình như

không cần lưu lại bảo hộ đôi phụ tử này đâu. So với tưởng tượng của mình
còn lợi hại hơn rất nhiều, đồng thời bắt đầu vì chính sự an toàn của bản thân
mà lo lắng.

//

Màn đêm buông xuống, sau khi ngâm chân xong, Tiểu Tứ Tử đem nước

đổ đi, Công Tôn đi tới bên cửa, hạ then cửa xuống, từ trong bao quần áo lấy
ra hai cái hòm nhỏ thường tùy thân mang theo.

Một cái hòm là màu trắng, Công Tôn đem đặt bên cạnh gối đầu, đây là

hòm thuốc, cái hòm kia thì màu đen, đó là hòm phòng thân.

Công Tôn xách cái hòm màu đen đi tới cạnh cửa, Tiểu Tứ Tử đẩy đến

một cái ghế cho y, giúp y vịn lại, nói, “Phụ thân cẩn thận.”

Công Tôn hết sức cẩn thận đứng lên ghế, vươn tay dùng một sợi dây

thừng đem một mảnh gỗ nhỏ màu đen buộc lên trên khung cửa. Sau đó trèo
xuống ghế, bôi một ít đất sét lên then cửa, lại lấy ra hơn mười cây kim
châm mảnh như lông trâu. Những kim châm thép này đều ánh lên lam
quang, Công Tôn thật cẩn thận đem đầu nhọn của kim châm hướng lên trên,
đầu dưới ghim vào đất sét, lại cắm một chút lên bệ cửa sổ.

Sau đó, y lấy ra một chiếc lư hương tơ vàng chạm rỗng nhỏ, ở bên trong

thả một khối hương liệu đen tuyền, châm lửa. Trong lư hương liền có khói
trắng nhàn nhạt bốc lên, nhưng không có mùi vị. Công Tôn lại lấy ra một
cái hồ lô nhỏ, đi tới trước khung cửa rắc ra bột phấn màu bạc bên trong, rải
thành một đường dài đến bên giường, rồi đem hòm màu đen đặt ở đầu
giường, mở nắp để hơi nghiêng, bên trong lộ ra một loạt cơ quan, phía trên
sắp xếp đầy ám tiễn lam sắc u quang. Còn có một sợi dây mảnh, phía dưới
cột một cây pháo nhỏ, để nó rũ xuống mặt đất, đụng vào bột phấn màu bạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.