DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 59

Lên lầu hai, Công Tôn đi tới ngồi xuống bên cạnh Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ

Tử đã rót trà cho y và Triệu Phổ, Triển Chiêu gọi thức ăn, hắn nói với Công
Tôn và Triệu Phổ, thành Thanh Dương này thích khẩu vị ngọt, vì vậy cá ăn
không ngon, nhưng các món thịt đều khá ổn, đặc biệt canh và điểm tâm
ngọt cực ngon. Vừa nói, tay vừa nhéo cái má phính của Tiểu Tứ Tử.

Tiểu Tứ Tử dọc đường được Triển Chiêu bế, đã trở thành hảo bằng hữu

với hắn, cười tủm tỉm, có vẻ rất thân thiết với hắn.

Triệu Phổ ở một bên nhìn, trong lòng nghĩ, có thể đối nhân xử thế như

Triển Chiêu cũng không phải dễ dàng, quả nhiên có những kẻ người gặp
người thích là do trời sinh sao? Người này không chỉ công phu giỏi tính tình
tốt tiếng tăm nổi như cồn, tâm tư tinh tế, liếc mắt là có thể nhìn ra sở thích
của người khác, mà lại không quá nhiều chuyện, nên thì nói, không nên thì
coi như không phát hiện… Thật sự là một nhân tài. Thảo nào đường làm
quan của Bao tướng gần đây suôn sẻ, án phá được nhiều vô kể, thì ra nhờ có
được người tài ba như vậy tương trợ.

Thức ăn được mang lên, Công Tôn thuận miệng hỏi Triển Chiêu, “Vừa

rồi Vạn Tề Nha kia là ai?”

“Một tên cướp.” Triển Chiêu lắc đầu, “Hắn vốn là một tiêu sư, trên

giang hồ cũng xem như không xấu, có điều mệnh không tốt, trong nhà có
người vợ vụng trộm sau lưng, sau đó bị hắn phát hiện gian tình, liền giết
chết gian phu dâm phụ.”

Công Tôn nhíu mày lắc đầu nói, “Cái đó gọi là bần cùng sinh đạo tặc,

thông gian sinh họa sát thân, những lúc này tính tình nóng nảy thì dễ dàng
xúc động nhất thời tạo nên sai lầm lớn.”

“Vốn hắn cũng rất đáng thương, nhưng sau đó hắn lại chui vào rừng làm

thảo khấu, chuyên môn cướp đoạt, giết người cướp của. Ta vừa đi qua
huyện Thanh Dương tra án, gặp phải nha dịch địa phương nói Vạn Tề Nha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.