DU LONG TÙY NGUYỆT - Trang 79

“U, Vương đại thiếu gia, lâu ngày không gặp!” Lúc này, chiếc bàn bên

trong tửu lâu có một người đứng lên, chào hỏi Vương công tử nọ, “Thế nào,
mấy ngày gần đây bận rộn sao? Các cô nương của Thúy Hương Cư đều nhớ
ngài muốn chết.”

“Này, đừng nói nữa.” Vương công tử nọ bất mãn bĩu môi, “Hai ngày

trước có một người đến, cha ta nhốt ta trong phủ, chết cũng không cho ra,
nương, ta sắp nghẹn chết rồi!”

“Ai vậy?” Một tên khác cười hỏi, “Ngài là công tử của huyện thái gia,

còn sợ ai?”

“Ai, nghe nói là một quan viên đến từ Khai Phong phủ.” Vương công tử

ngồi xuống, cầm vài hạt đậu phộng ném vào trong miệng.

Triệu Phổ và Công Tôn liếc mắt nhìn nhau —— Người đó chắc là Triển

Chiêu.

“U, Khai Phong phủ à… Ha ha, cha ngài sợ chuyện riêng bị người khác

biết, báo cho Bao đại nhân phải không?” Một tên khác cười, “Cho nên mới
nhốt ngài lại.”

“A.” Vương công tử nọ cười lạnh một tiếng, “Về điểm này thì cha ta lo

thừa. Thời nay ai làm quan mà lại không tham chút đỉnh? Hắn sợ ta gây
chuyện thị phi bị người bắt, mà ta lại là con trai độc nhất. Nếu như có
chuyện rắc rối, lão nhân cũng không biết đi đâu để khóc.”

“Ha ha…” Một tên khác hô hố cười lên, cầm lấy chén rượu nói, “Vương

thiếu gia nói đúng, tới, uống rượu! Tiểu nhị, rượu ngon thức ăn ngon đều
bưng cả lên đây!”

Tiểu nhị cười gượng gật đầu đi xuống lầu, vừa đi vừa lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.